Vệ Lăng làm việc ổn thỏa lại mau lẹ, chỉ sau ba bốn ngày, những viên Ô Hương hoàn giả đã được đưa vào cung, thông qua tay của Hoắc Song rồi được đưa đến tay Chung Yến Sanh.
Chung Yến Sanh ngồi trong thư phòng, đổ một viên thuốc ra xem xét.
Viên thuốc tròn xoa màu nâu mật rơi vào lòng bàn tay trắng như tuyết của hắn, một mùi hương ngọt ngào lập tức lan tỏa ra khắp cả thư phòng.
Được thuộc hạ của Tiêu Lộng giúp đỡ, những viên thuốc giả này có hình dáng, màu sắc và mùi hương y hệt như trong trí nhớ, đặc biệt là mùi hương ngọt ngấy này.
Việc hạ độc rất dễ bị phát hiện, nên những viên thuốc này không chứa độc tố, trải qua một phen điều chế, thậm chí còn có tác dụng giảm ho giảm đau hiệu quả, nhưng cũng chỉ có tác dụng như vậy.
Chung Yến Sanh hài lòng gật đầu, ánh mắt sáng lên, hắn đổ viên thuốc trở lại vào lọ, lẩm bẩm: “Bỏ thuốc ch·ết ông.”
Thiếu niên mảnh mai ngồi đó, đẹp đẽ và tinh khôi như đang được nâng niu bởi ánh trăng, nhưng những lời hắn nói ra lại hoàn toàn trái ngược.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT