Chung Yến Sanh bảo Vân Thành đến phòng bếp hỏi trù nương (*) lấy một hũ củ cải chua, vốn dĩ là hắn định mang cho Định Vương điện hạ, sẵn tiện xem tình trạng của y đã đỡ hơn chưa, kết quả là Hoắc Song đến tìm, chỉ đành phải nhờ cận vệ mang đến cho y.
Hoắc Giáp Quân của Tiêu Lộng chủ yếu ở tại tầng ba, tất nhiên Hoắc Song không muốn tìm thêm phiền phức cho mình, nên không dẫn Chung Yến Sanh đi tầng ba, mà chủ yếu là tuần tra tầng một và tầng hai.
Lúc này, các binh sĩ gần như đã lên thuyền, vẫn đang bận rộn qua lại.
Hoắc Song và một vài Tư Mã hiệu úy đi theo sau Chung Yến Sanh, giới thiệu tình hình trên thuyền.
Gần tháng Tám, thời tiết ở Kinh thành vẫn còn rất nóng, sau khi sương mù buổi sáng tan đi, cái nắng gay gắt chiếu xuống mặt đất, không khí dần trở nên oi bức.
Một đám nam nhân mồ hôi tuôn như mưa, túm tụm lại với nhau, y phục thì không biết đã bao lâu chưa giặt, vì thế mùi mồ hôi hòa lẫn với mùi trên thuyền khiến Chung Yến Sanh cảm thấy chóng mặt, nhưng vì da mặt mỏng nên ngượng ngùng không dám nói, chỉ có thể cố gắng duy trì vẻ mặt nghiêm túc, nghe họ báo cáo tình hình mà hồn thì bay đi đâu.
Vị tiểu Hoàng tử được Bệ hạ sủng ái này, có mái tóc đen, làn da trắng như tuyết, môi hồng răng trắng, vừa sạch sẽ vừa xinh đẹp, mọi người đều thích cái đẹp, vì thế một đám người chen chúc nhau, ai cũng muốn đến gần Chung Yến Sanh: “Tiểu Điện hạ, nếu có việc gì thì cứ phân phó thuộc hạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play