Sau khi Tiêu Văn Lan rời khỏi Vương phủ, vốn định vì ca ca mà nói vài câu, giải thích rằng ca ca của hắn thật sự không biến thái đến mức lột sạch y phục của Chung Yến Sanh rồi treo lên tường phơi khô đâu.
Nhưng Chung Yến Sanh ở Vương phủ mấy ngày, cộng thêm việc ai ai cũng biết hắn vốn dĩ là Thế tử giả, tin đồn bên ngoài càng đồn càng thái quá.
Triển Nhung đến báo cáo xong, nhịn không được hỏi thêm một câu: “Chủ tử, có cần phái người đi ngăn chặn lại không?”
Thật ra Tiêu Lộng cũng không bận tâm, lười biếng dựa vào ghế, nhìn Chung Yến Sanh được chăm sóc tốt đến mức mặt mày hồng hào, đôi mắt đen nhánh: “Cứ để đồn đi, càng đồn thì họ càng sợ bổn Vương.”
Lan truyền mấy tin đồn xấu về quan hệ của hắn và Chung Yến Sanh, cũng là một cách bảo vệ.
Ngoài mặt Chung Yến Sanh đang nghiêm túc đọc sách, nhưng thực tế là đang dựng lỗ tai nghe lén, nghe xong thì không đồng tình lắm, không nhịn được nói: “Nhưng như vậy thanh danh của Điện hạ sẽ bị tổn hại, nói không chừng còn bị sử quan ghi chép lung tung.”
Mấy ngày này Chung Yến Sanh ở trong Vương phủ sống rất thoải mái, Điện hạ còn đem phòng nhường cho hắn, cũng không biết buổi tối y ngủ ở đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play