“Hôm nay trong viện rất bận, anh cũng rất mệt.”
 
Đây là lần đầu tiền từ sau khi sống lại, Chu Dật Sinh mở lòng nói chuyện với Tống Như Ý như vậy.
 
Tống Như Ý không dám cử động, hai người cứ đứng như vậy. Ánh mặt trời chiếu rọi từ cửa sổ vào, ánh nắng vàng rực vây quanh lấy bọn họ.
 
Khi cảm nhận được hơi thở ấm áp từ phía sau lưng, Tống Như Ý muốn quay đầu lại nhìn xem. Cô đã làm vậy nhưng vừa rồi quán bar quá tối, cô không nhìn thấy rõ Chu Dật Sinh. Bây giờ cô mới phát hiện, quanh mắt anh thâm đen chứng tỏ hôm qua anh không được ngủ ngon.
 
Cô đau lòng vươn tay chạm vào đôi mắt anh: “Sao lại không nghỉ ngơi cho tốt vậy? Mắt thâm quầng cả rồi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play