Cơ Hành đến rất muộn.
Dù vậy nhưng Hoàng đế Hồng Hiếu cũng không có chút dáng vẻ không vui nào, dường như ông ta cũng đã quá quen thuộc với điều này. Không chỉ có Hoàng đế Hồng Hiếu, mà cả Thành vương và những người khác cũng không dám nói gì.
Khương Lê quan sát, nàng nhận ra rằng dù nhiều người sợ hãi Túc quốc công vì tính cách nham hiểm, tàn nhẫn và thất thường của hắn, nhưng trên triều đình, việc Cơ Hành có thể hành xử tùy tiện như vậy chắc chắn phải dựa vào một cái gì đó khác nữa. Những kẻ ngang ngược, càn quấy nếu đụng phải người có địa vị cao hơn thì tự nhiên sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.
Nhưng dường như vẫn chưa có ai có đủ khả năng để trừng phạt Cơ Hành cả. Ngay cả phe của Lưu Thái phi cũng không dám khinh thường Túc quốc công. Ngay cả công chúa Vĩnh Ninh gặp Túc quốc công cũng không dám nói nhiều.
Trong xã hội này, kẻ có địa vị thấp thì sợ kẻ có địa vị cao, còn kẻ có địa vị cao thì sẽ sợ những người có địa vị cao hơn. Hoàng đế Hồng Hiếu dù là vua nhưng có lẽ cũng không dễ dàng gì so với Túc quốc công.
Khương Lê nghĩ, làm người mà đạt đến mức như Túc quốc công cũng coi như là hài lòng rồi. Ít nhất không ai dám ức hiếp, cũng không ai dám làm nhục mình cả.
Nghĩ đến đây, nàng cảm thấy ý nghĩ của mình thật là buồn cười, liền lắc đầu, xua tan những suy nghĩ vô lý đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play