Diệp Thế Kiệt ngồi trước bàn, hắn đang viết thư.
Lần này hắn giành được hạng nhất trong kỳ thi của Quốc Tử Giám, vài ngày nữa sẽ vào cung nhận thưởng từ Hoàng thượng, không lâu sau sẽ chính thức nhậm chức. Hắn phải báo tin vui này cho người thân ở Tương Dương mới được.
Vài dòng ngắn gọn đã viết xong chuyện của bản thân mình, Diệp Thế Kiệt cầm bút trên tay, ngập ngừng 1 chút.
Khương Lê cũng đã đạt hạng nhất trong kỳ thi của Minh Nghĩa Đường.
Diệp Thế Kiệt không biết có nên viết về Khương Lê hay không, suốt nhiều năm qua, nhà họ Diệp không ai nhắc đến cái tên Khương Lê này cả. Câu nói của Khương Nhị tiểu thư nhiều năm trước đã làm trái tim của gia đình nhà họ Diệp bọn họ lạnh giá, khiến lão phu nhân đổ bệnh. Từ đó về sau, nhà họ Diệp coi như không có người tôn nữ này, thậm chí đến cả Diệp Trân Trân cũng không có ai dám nhắc đến cái tên đấy.
Trong tình huống này, nếu như hắn bất ngờ nhắc đến Khương Lê chắc chắn sẽ rất đột ngột. Diệp Thế Kiệt định không viết nữa, nhưng mỗi lần muốn đặt bút xuống, hắn lại nhớ đến những lời mà Khương Lê đã nói.
"Khi đó ta còn nhỏ, ngoại tổ mẫu lại ở xa tận Tương Dương. Mẫu thân ta mất sớm, phụ thân thì lại bận rộn công việc triều chính, hầu hết mọi việc đều do kế mẫu quản lý. Những gì mà ta nói, chưa chắc không phải do người khác dạy, hoặc bị người khác ép nói."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play