Ở Khương phủ, trong khi Khương Ấu Dao bực bội thì tại Phương Phi Viện, nơi đây vẫn là một khung cảnh vui vẻ hòa thuận.
Khương Cảnh Duệ dường như đã trở thành khách quen của Phương Phi Viện, đến mức Bạch Tuyết cũng biết hắn ta thích uống trà không đắng nên nàng thuận tay thêm một thìa mật ong vào trà.
“Ta nói đại bá và đại bá mẫu thật đúng là không phải lẽ,” Khương Cảnh Duệ nói: “Ngươi đạt hạng nhất cầm nghệ vậy mà lại không có quà mừng gì được đưa đến đây cả.”
Hắn ta giơ hai tay ra: “Hằng năm Khương Ấu Dao đều đứng nhất, quà thưởng đủ loại, không thiếu thứ gì.” Hắn ta chăm chú nhìn Khương Lê: “Đều là nữ nhi của đại bá, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy? Hay là… thực ra ngươi không phải là người nhà họ Khương?”
Lời này thật sự khó nghe, như thể hắn ta cố ý đến đây để đâm dao vào tim người khác. Đồng Nhi tức đến mức suýt nữa thì chửi ầm lên, Bạch Tuyết cũng nhíu mày.
Khương Lê lặng lẽ nhìn hắn ta rồi nói: “Có lẽ.”
“Ồ?” Khương Cảnh Duệ ngạc nhiên: “Ngươi không tức giận à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play