Khương Lê bước lên đài.
“Nhìn kìa, muội muội của ngươi lên rồi.” Bên cạnh Khương Cảnh Duệ, một thiếu niên xô đẩy ồn ào.
“Đừng ồn.” Khương Cảnh Duệ có chút bực bội.
Người kia nhìn sắc mặt của hắn ta một chút rồi hỏi với vẻ ngạc nhiên: “Sao thế, ngươi còn đợi nghe muội muội của ngươi đánh được một khúc tiên nhạc à? Khương nhị thiếu, ngươi không có bệnh chứ?”
Các thiếu niên đều biết chuyện Khương nhị tiểu thư tám năm trước, cũng biết nàng ở trong am ni cô suốt tám năm, mọi người đều mặc nhiên xem nàng là kẻ bất tài vô học. Dù nàng đã đứng đầu ở Minh Nghĩa Đường, nhưng nhất thời cũng khó thay đổi ấn tượng này. Huống chi, văn thư, tính toán, lễ nghi đều có thể học được trong am, nhưng đàn, cưỡi ngựa, bắn cung thì không thể học được ở đó.
Khương Cảnh Duệ tức giận, dù trong lòng hắn ta cũng không chắc chắn nhưng nghe người khác nói về Khương Lê như vậy, hắn ta cũng rất không hài lòng, giận dữ nói: “Không có mắt à, xem rồi sẽ biết.”
“Xem thì xem.” Các thiếu niên cười khà khà rồi đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT