Ngày hôm sau, Khương Lê dậy còn sớm hơn mọi ngày.
Từ sáng sớm, Đồng Nhi đã loay hoay chọn kiểu tóc và trang phục cho Khương Lê. Do Bạch Tuyết chỉ làm nông từ trước nên cũng không rành về những việc này, tất cả đều giao cho Đồng Nhi xử lý.
Từ khi trở về Khương phủ, Đồng Nhi không hề nhàn rỗi, cô bé đã bỏ ra rất nhiều công sức để cho Khương Lê trông không kém cạnh so với Khương Ấu Dao.
Khi Khương Lê vừa bước ra khỏi cửa viện, nàng thấy Khương Ấu Dao đang đứng trước cổng Vãn Phượng Đường, đôi tay nhỏ nhắn đang kéo tay áo Khương Nguyên Bách, có vẻ là đang làm nũng, trông rất đáng yêu.
Khương Nguyên Bách cũng đang cúi đầu nhìn Khương Ấu Dao, trông dáng vẻ ông ta đầy tình thương, nhất thời không nhìn thấy Khương Lê. Đứng cạnh bọn họ là Quý Thục Nhiên, rõ ràng là bà ta đã liếc thấy Khương Lê từ xa nhưng mãi đến khi Khương Lê tiến đến gần thì bà ta mới như thể giờ mới vừa nhìn thấy nàng, bà ta cười nói: “Lê Nhi đến rồi.”
Khương Nguyên Bách theo bản năng nhìn qua.
Khương Lê cũng nhìn về phía Khương Ấu Dao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT