Mọi người xung quanh đang hào hứng chờ xem diễn biến của vụ việc này sẽ ra sao, bọn họ cũng không ngại người trong cuộc làm lớn chuyện lên rồi kéo nhau đi báo quan, không ngờ Khương Lê lại bất ngờ đưa ra một đề nghị như vậy.
"Được." Lưu Tử Mẫn sợ Khương Lê đổi ý, lập tức đồng ý ngay. Tuy đồng ý nhưng hắn ta vẫn muốn giữ chút thể diện, hắn ta quay qua nói với Diệp Thế Kiệt: "Diệp công tử, ta cũng bị lừa nên mới gây ra sự hiểu lầm này. Ngươi đã xé rách bức họa của ta nhưng mà chuyện gì thì cũng nên có sự khoan dung. Ta không trách ngươi. Hai mươi lượng bạc thì thôi vậy, hôm nay nể mặt nhị tiểu thư Khương gia, chuyện này cứ coi như xong ở đây đi. Bức họa này ta tặng ngươi, bản thiếu gia không cần nữa."
Nghe tiếng xì xào trong đám đông, Lưu Tử Mẫn cố gắng nén sự nhục nhã và bất mãn trong lòng xuống rồi cúi đầu chào Khương Lê, giả vờ bình tĩnh rời đi.
Hai kẻ đi theo hắn ta cũng lặng lẽ xám xịt bỏ đi, Diệp Thế Kiệt không ngăn cản, có lẽ hắn cũng hiểu rằng tiếp tục tranh chấp cũng không mang lại lợi ích gì. Diệp Thế Kiệt nhìn Khương Lê với vẻ thắc mắc, định nói gì đó nhưng thấy Khương Lê nhẹ gật đầu rồi nói với Bạch Tuyết: "Bạch Tuyết, trả bức họa lại cho Diệp công tử, chúng ta về thôi."
Bạch Tuyết đáp một tiếng, cuộn bức tranh giả "Tước Ẩm Xuân" lại đưa cho Diệp Thế Kiệt, rồi quay lại đỡ Khương Lê lên xe ngựa, không hề có ý định trò chuyện thêm với Diệp Thế Kiệt.
Diệp Thế Kiệt ngơ ngác nhìn chủ tớ Khương Lê lên xe ngựa rời đi, đám đông cũng dần tản ra, hắn lắc đầu, cố gắng xua những suy nghĩ trong đầu ra rồi đi về phía cuối con phố.
Không ai để ý rằng, trong con ngõ không xa đó, có một chiếc kiệu đen đang dừng lại. Bên ngoài kiệu, một tên thị vệ đang báo cáo lại toàn bộ sự việc vừa diễn ra giữa Diệp Thế Kiệt và Lưu Tử Mẫn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play