Con ngựa dừng lại ngoài tầm bắn của cung thủ, không rõ là cố ý hay vô tình. Người trên ngựa mặc áo đỏ, nhưng không phải là kiểu áo rộng tay mà là một bộ giáp đỏ. Khương Lê chưa từng thấy một Cơ Hành như vậy, khi lớp vỏ nhẹ nhàng bí ẩn kia được lột bỏ, hắn trông như một tướng quân sinh ra để cầm quân. Trong khoảnh khắc ấy, Khương Lê chợt nhớ đến những lời đồn về Cơ Minh Hàn, dù người đời nói rằng dung mạo của Cơ Hành giống Ngu Hồng Diệp hơn, không giống Cơ Minh Hàn lắm, nhưng lúc này đây, Khương Lê lại thấy bóng dáng của vị Kim Ngô tướng quân trẻ tuổi trong hắn.
Một khí thế ngạo nghễ, dường như không gì có thể làm tổn thương hắn.
Ân Chi Lê đứng giữa tuyết, giáp đen lạnh lẽo như ánh mắt, hắn ta nói: "Túc Quốc công thật gan dạ."
"Phải không?" Cơ Hành cười khẩy: "Ta cũng muốn nói câu đó với ngươi, dám cả gan bắt đi thê tử của ta, có vẻ như thế tử quận vương chán sống rồi."
"Thê tử của ngươi?" Ân Chi Lê bị lời này kích động, hắn ta đáp: "E rằng, ngươi sẽ không có cơ hội để nàng làm thê tử của ngươi nữa."
Câu nói này tràn đầy sát khí, Khương Lê trong trướng không khỏi hét lên: "Cơ Hành! Đừng đến đây, bốn phía đều có cung thủ mai phục, bọn họ muốn giết ngươi! Đừng trúng kế, mau rời đi, Ân Chi Lê sẽ không giết ta, nhưng hắn ta sẽ giết ngươi!"
Ân Chi Lê không ngăn cản Khương Lê nói, ngược lại, hắn ta nhìn Cơ Hành cười: "Ngươi thấy không, ngay cả Khương cô nương cũng hiểu lẽ đó, ngươi định tới đây, hay định rời đi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play