Thái hậu giật mình tỉnh giấc, mồ hôi lạnh đầm đìa. Mai Hương tiến lên lo lắng hỏi: “Thái hậu nương nương, ngài không sao chứ?”
“Không sao.” Thái hậu cầm khăn lau mồ hôi trên trán, nói: “Thì ra chỉ là một cơn ác mộng.”
Vừa dứt lời, mụ nghe thấy giọng nói của nam nhân từ bên ngoài: "Mẫu hậu vừa mơ thấy ác mộng gì, mà sợ đến thế này?”
Thái hậu ngẩng lên nhìn, Hoàng đế Hồng Hiếu đang đứng ở cửa đại điện, phía sau ngài, thái giám cung nữ đều quỳ xuống, có lẽ khi ngài vào đã bảo không cần thông báo, nên mụ không nghe thấy gì. Hoàng đế mỉm cười bước vào, Thái hậu ngồi thẳng dậy, cười nói: “Hôm nay sao Hoàng thượng lại nghĩ đến việc thăm ai gia?”
Tim mụ đập nhanh, không biết có phải vì cơn ác mộng vừa rồi vẫn chưa khiến mụ hoàn hồn, hay vì mụ cảm thấy giấc mộng đó quá bất an. Ngay cả nụ cười của mụ cũng có chút gượng gạo. Hoàng đế Hồng Hiếu ít khi đến cung Từ Ninh, khi trò chuyện với mụ, phần lớn thời gian đều là ở Ngự Hoa Viên.
“Hôm nay bên ngoài tuyết rơi dày, trẫm đặc biệt đến thăm mẫu hậu.” Hoàng đế Hồng Hiếu ra hiệu cho Tô công công, ngài liền bảo các cung nhân lui ra.
Thái hậu mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng lại không nói ra được là gì. Mụ bảo Mai Hương dâng trà cho Hoàng đế, rồi đi đến ngồi xuống bàn trà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play