Khi nhà họ Diệp và nhà họ Khương vì thánh chỉ tứ hôn bất ngờ mà rối như tơ vò, thì trong Ân phủ, không khí lại vô cùng tĩnh lặng.
Những người hầu ở đây từ lâu đã quen với sự tĩnh mịch ở Vân Trung, nơi phong tục dân gian chất phác, mạnh mẽ, không náo nhiệt như Yến Kinh. Vì Ân Trạm là tướng quân, đám gia nhân trong phủ cũng thấm nhuần phong thái của quân đội, đi đứng nhẹ nhàng, không ồn ào như ở các phủ khác. Đặc biệt là đêm nay, khi nhìn thấy vẻ mặt của chủ nhân đều khó coi, gia nhân càng không dám hé răng nửa lời.
Xuống khỏi xe ngựa, bước vào phủ, Ân phu nhân muốn kéo Ân Chi Tình về viện trước. Ân Chi Tình giằng tay ra, bước tới trước mặt Ân Trạm, muốn nói gì đó nhưng lại không thể thốt nên lời mà chỉ mím môi, suýt nữa cũng bật khóc.
Ân Trạm nhìn nàng ta một cái, nói: “Chi Tình, con về phòng cùng mẫu thân trước đi.”
Ân Chi Tình chớp chớp mắt, Ân Chi Lê vỗ vai nàng ta, nhẹ nhàng nói: “Có chuyện gì mai hẵng nói, tối nay đã muộn rồi, Chi Tình.”
Ân phu nhân cũng gật đầu theo, ánh mắt lo lắng nhìn Ân Chi Tình. Ân Chi Tình bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ, quay người chạy về viện, không để ý đến tiếng gọi của Ân phu nhân phía sau. Ân phu nhân đành bất lực nở nụ cười xin lỗi Ân Trạm và Ân Chi Lê, rồi vội vã đuổi theo.
Nhìn bóng lưng Ân Chi Tình, Ân Chi Lê thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play