Buổi yến tiệc lần này vốn được tổ chức để chúc mừng công lao của Hạ Quận Vương Ân Trạm. Thế nhưng, cuối cùng lại thành ra Ân Trạm mất mặt, chẳng thể đạt được điều mình mong muốn. Mặc dù Hoàng đế Hồng Hiếu đã ban thưởng rất nhiều vàng bạc châu báu, nhưng nghĩ lại, bao nhiêu năm trước, nhờ vào chiến công hiển hách, Chiêu Đức Tướng quân cũng đã nhận được không ít phần thưởng vàng bạc, mà kho của ông ta thì đã đầy ắp từ lâu rồi.
Trong buổi tiệc, điều khiến mọi người bàn tán nhiều nhất lại là hôn sự giữa Khương Lê và Cơ Hành. Thực tế mà nói, Ân Chi Lê và Cơ Hành đều là những lựa chọn tốt. Cả hai người đều ngang tuổi, Ân Chi Lê thì ôn hòa như ngọc, Cơ Hành thì tuấn tú và diễm lệ. Một người là Thế tử của Quận Vương, người kia là Quốc Công gia. Tuy nhiên, so sánh giữa hai người, Ân Chi Lê trông có vẻ dễ gần hơn, tính tình cũng ôn hòa. Còn Túc Quốc Công thì nổi tiếng là người thường xuyên thay đổi cảm xúc, sát nhân không chớp mắt. Dù rằng nhìn Khương nhị tiểu thư có vẻ được gả vào nơi danh giá, nhưng chưa chắc nàng đã hơn được khi gả vào nhà họ Ân. Nghĩ tới đây, những nữ nhân trong buổi tiệc dần dần không còn ganh tị, thay vào đó là chút thương cảm, dĩ nhiên cũng không thiếu kẻ hả hê. Khương Lê đều thấy hết những điều này, nhưng nàng không nói gì. Từ đầu đến cuối, nàng đều giữ thái độ vô cùng bình tĩnh, ngay cả khi Hoàng đế ban hôn, nàng cũng không hề tỏ ra mất bình tĩnh.
Yến tiệc cứ thế mà kết thúc.
Khi mọi người bắt đầu rời cung, nhiều đồng liêu đến chúc mừng Khương Nguyên Bách. Trong lòng ông ta cảm thấy chua xót, nhưng vẫn phải mỉm cười đáp lễ. Khương Lê đứng một bên, ánh mắt hướng về phía Cơ Hành. Hắn đứng dậy rất chậm, như thể không hề thấy mình vừa gây ra chuyện gì to tát. Khi ánh mắt hai người chạm nhau từ xa, hắn nở một nụ cười đầy mê hoặc.
Hắn dám làm như vậy giữa thanh thiên bạch nhật, mà không sợ người khác phát hiện, Khương Lê thầm nghĩ rồi nàng nhanh chóng cúi đầu, tránh ánh nhìn của hắn, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, những hành động đó lại không qua được mắt của hai người.
Một người là Ân Chi Lê, người còn lại là Ân Chi Tình. Huynh muội họ vốn đã chú ý đến Khương Lê và Cơ Hành từ trước, vì mỗi người đều có tình cảm với một trong hai người kia. Giờ đây, nhìn thấy ánh mắt trao đổi giữa Khương Lê và Cơ Hành, rõ ràng không giống như hai người “không quen biết”, Ân Chi Tình đứng ngây ra, suýt nữa thì không kiềm chế được nước mắt. Ân Chi Lê thì không mất kiểm soát như muội muội mình, nhưng trong mắt hắn ta vẫn thoáng qua một nét u buồn.
Hóa ra nàng đã biết từ lâu, và có lẽ cũng vui vẻ chấp nhận lời cầu xin tứ hôn của Cơ Hành. Trong lòng Ân Chi Lê dâng lên một cảm giác đau đớn âm ỉ, không sắc nhọn nhưng cực kỳ khó chịu. Hắn ta nhớ lại mỗi lần đến nhà Khương Lê, nàng đều mỉm cười với hắn ta, lúc đó hắn ta nghĩ ít nhất nàng không ghét bỏ mình. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Khương Lê dành cho Cơ Hành, hắn ta mới hiểu được thế nào là ánh mắt của một người thật sự yêu thích ai đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT