"Ngươi nói... A Chiêu?" Khương Lê hỏi.
Ánh mắt Cơ Hành khẽ dao động, chưa kịp nói gì thì đã thấy Khương Lê vội vàng bước nhanh đến chỗ người kia. Nàng đi rất nhanh, đến cuối cùng gần như là chạy, thậm chí còn nhanh hơn cả Triệu Kha, đến trước mặt người kia. Triệu Kha cũng không ngờ Khương Lê lại bất ngờ lao tới như vậy, kinh ngạc nhìn nàng mà không nói nên lời.
Thiếu niên ngồi trên ghế quay đầu lại, khi nhìn thấy Khương Lê, hắn cũng sững sờ. Dưới ánh trăng, bóng dáng của hắn từ mờ nhạt dần dần trở nên rõ ràng, vẫn là những đường nét quen thuộc, nhưng giờ đây lại thêm phần cứng cỏi, trưởng thành hơn. Trên khuôn mặt hắn còn vài vết sẹo mờ, đôi mắt vẫn sáng ngời như trước, chỉ là mang theo chút bối rối khi nhìn Khương Lê. Thậm chí hắn còn định cười với nàng.
Trong đầu Khương Lê vang lên một tiếng "ong", hai tay nàng không tự chủ được mà đưa lên chạm vào khuôn mặt của thiếu niên, như muốn xác nhận đây là thực hay mơ. Nàng khẽ gọi: "A Chiêu..."
Thiếu niên nghi hoặc hỏi: "Cô nương... quen biết ta sao?"
Giọng nói của hắn vẫn trong trẻo như xưa, vang lên bên tai Khương Lê, khiến nàng run rẩy, sững sờ nhìn hắn.
Không phải ảo giác, A Chiêu đang nói, đó là giọng của A Chiêu, đây không phải là mơ, Triệu Kha và Cơ Hành đều đang ở đây, đây cũng không phải là hồn ma của A Chiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play