Đêm xuân cuối hạ đầu hè, lẽ ra phải là một đêm yên bình để có giấc mơ đẹp, một giấc ngủ say để khi tỉnh dậy sẽ đón nhận ánh dương mới và sức sống mới. Thế nhưng đêm nay, màn đêm lại kéo dài vô tận, mọi người đều mở mắt, không chút buồn ngủ, lòng nặng trĩu chờ đợi tin tức tốt lành không biết khi nào mới tới.
Khương Lê cũng vậy.
Bầu trời dần dần rút đi màu đen, giống như nước mực bị rửa sạch, trở nên trong trẻo sáng sủa. Không biết từ lúc nào, mặt trăng đã biến mất. Tiếng gà gáy vang lên từ xa, và ở chân trời đang dần chuyển sang màu trắng, ánh bình minh bắt đầu xuất hiện.
Một tên sai vặt thở hổn hển chạy từ bên ngoài vào, nói: "Rút... rút quân rồi, Thành Vương đã rút quân!"
Lư thị vội hỏi: "Thật không?"
"Thật mà. Mọi người đều đã ra khỏi nhà rồi." Tên sai vặt kia cũng vô cùng vui mừng: "Trên đường trở về, tiểu nhân đã gặp lão gia, lão gia bảo mọi người đã vất vả suốt đêm, hãy dùng bữa sáng rồi nghỉ ngơi, không còn việc gì nữa."
Khương Lê nghĩ thầm, như vậy là Yến Kinh đã được giữ vững rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play