Gia yến ở Khương gia với sự tham gia của huynh muội Ân gia diễn ra rất vui vẻ, cả chủ lẫn khách đều hài lòng. Huynh muội Ân gia rất biết cách trò chuyện, không chỉ thú vị mà còn lịch sự, kiên nhẫn. Ngày xưa, Tiên Đế phái Chiêu Đức tướng quân ra vùng Tây Bắc lạnh giá, vốn không phải là một nơi tốt để đến. Nhưng khi Khương Nguyên Bình hỏi về cuộc sống của họ ở Vân Trung, trong giọng điệu của huynh muội họ không hề có một chút oán hận hay bất mãn, ngược lại, họ còn tỏ ra vô cùng mãn nguyện với cuộc sống đó.
Trên đời hiếm có người biết đủ mà vui, và lại càng hiếm có người biết tìm vui trong gian khổ. Thấy vẻ hài lòng trong ánh mắt của Khương lão phu nhân và Lư thị ngày càng rõ rệt, Khương Lê lại càng trở nên trầm lặng hơn.
Ân Chi Lê không hề cố ý tiếp cận nàng, thái độ của hắn ta rất thân thiện, nhưng vẫn giữ một khoảng cách lịch sự, giống như đang đối xử với một người bạn, khiến người khác không thể ghét bỏ. Khương Lê hiểu rõ cảm giác này, giống như cách mà Diệp Thế Kiệt và Văn Nhân Dao đối xử với nàng, thậm chí Ân Chi Lê còn làm tốt hơn, khiến nàng cảm thấy thoải mái hơn.
Nhưng nàng cũng rõ, bạn bè và phu quân là hai khái niệm khác nhau.
Đợi đến khi trời tối, huynh muội Ân gia xin phép cáo từ. Khương Lê tiễn hai người họ ra cửa, sau khi trở lại Vãn Phượng Đường, chỉ còn Khương lão phu nhân và Lư thị ở đó.
Khương lão phu nhân vẫy tay gọi: "Nhị nha đầu, con lại đây."
Khương Lê bước vào trong nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT