“Không được.”
Giọng nói của Khương Nguyên Bách dứt khoát, không cho phép phản đối, ông nói: “Lần trước con gặp chuyện không may trên đường đến nhà họ Diệp, trong thành Yến Kinh này chưa biết còn sót lại thích khách nào không. Nếu con ra ngoài, rất có thể sẽ gặp nguy hiểm. Nếu con muốn gặp họ, có thể để họ đến Khương phủ, nhưng mấy ngày gần đây, tốt nhất là con đừng ra ngoài.”
Khương Lê thầm thở dài trong lòng, lời Khương Nguyên Bách nói, thực ra nàng cũng đã lường trước được. Chưa kịp biện bạch, Khương Nguyên Bách đã mở cửa thư phòng, bước ra ngoài, không để lại chút cơ hội thỏa thuận.
Khương Lê cũng không có cách nào khác.
Khi nàng trở về Phương Phỉ Viện, vừa vặn gặp Đồng Nhi và Bạch Tuyết đang hốt hoảng chạy ra. Đồng Nhi nhìn thấy Khương Lê, lập tức nước mắt lưng tròng, nói: “Tiểu thư, cuối cùng người cũng trở về, nô tỳ cứ tưởng sẽ không bao giờ được gặp lại người nữa… Hu hu…”
“Ta không sao. Nhưng còn em." Khương Lê nắm lấy tay Đồng Nhi, nhìn nàng: "Lần đó em đã chắn một đao cho ta… còn đau không?”
Đồng Nhi nức nở lắc đầu: “Lão gia đã mời đại phu đến xem cho nô tỳ, không có gì nghiêm trọng, sau này nô tỳ vẫn có thể chăm sóc tiểu thư như trước. Chỉ là tiểu thư đã chịu nhiều khổ cực, những tên ác nhân đó thực sự đáng hận, nghe nói tiểu thư bị bắt đến Hoàng Châu, nơi đó còn đang có chiến tranh… nô tỳ thật sự lo lắng, sợ rằng người sẽ gặp chuyện không may.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play