Giữa sự im lặng bao trùm, đột nhiên có một giọng nói trong trẻo vang lên, rất to và rõ ràng, giọng nói này phát ra từ tiểu nha đầu Đồng Nhi đang đứng che trước mặt Khương Lê.
Đồng Nhi lớn tiếng nói: “Nô tỳ tin tưởng cô nương!”
Khương Lê ngạc nhiên, nàng còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe thấy một giọng nữ khác vang lên: “Ta cũng tin rằng nhị tiểu thư Khương Lê không làm chuyện này.”
Khương Lê quay lại nhìn, thì ra là Liễu phu nhân, người mà nàng chỉ mới gặp một lần ở trên núi Thanh Thành. Thấy Khương Lê nhìn mình, Liễu phu nhân mỉm cười trấn an rồi nói: “Nói cho cùn thì cái gọi là nhân chứng hiện giờ cũng chỉ là lời nói đến từ một phía của nha hoàn này mà thôi.” Bà nhìn Hương Xảo đang run rẩy dưới chân rồi nói tiếp: “Nha hoàn này có thể nói nhị tiểu thư làm chuyện đó, nhị tiểu thư cũng có thể nói mình không làm, chẳng qua đây cũng chỉ là những lời nói đến từ một phía. Khương đại nhân là Thủ phụ Nội các, nếu như ông ấy không tin tưởng nữ nhi thân sinh của mình mà lại tin lời của một nha hoàn xa lạ không thân cũng chẳng quen, chỉ sợ rằng với cái cách làm như vậy thì lên triều sẽ không có ai tin phục.”
Lời nói này rõ ràng là đứng lên, ra mặt cho Khương Lê.
Khương Nguyên Bách cũng sững sờ, tuy Thừa Đức lang có chút lấn cấn với Quý gia nhưng lại vốn không có xung đột gì với nhà họ Khương cả, nhưng lúc này Liễu phu nhân lại không ngại đắc tội Khương gia để lên tiếng bảo vệ Khương Lê.
Khương Lê bỗng nhiên cảm thấy có một dòng nước ấm đang bao phủ cõi lòng của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT