“Thẩm lang, bây giờ chúng ta phải làm gì?” công chúa Vĩnh Ninh lên tiếng.
Đến lúc này, không ai trong số Thành Vương hay Lưu Thái Phi đến để gặp ả, thậm chí không ai nói với ả dù chỉ một câu, an ủi rằng hãy đợi một chút, chỉ cần một lời thôi cũng đủ làm ả yên lòng. Nhưng không có ai cả, từ lúc tam tư hội thẩm kết thúc, ả chưa gặp được một người nào thuộc về phe mình. Dù ả có lấy thân phận của Thành Vương và Lưu Thái Phi ra để dọa, nhưng những người đó cũng không thèm để ý đến ả, ánh mắt họ nhìn ả như nhìn một kẻ đã chắc chắn phải chết.
Cuối cùng, công chúa Vĩnh Ninh cảm nhận được nỗi sợ hãi, cảm thấy bất an về tương lai. Suốt cuộc đời mình, ả chưa bao giờ tưởng tượng rằng có một ngày, ả lại rơi vào tình cảnh bất lực như thế này trong lao tù. Ả từng thiết lập tư ngục trong phủ công chúa, dùng đủ mọi cách tàn ác để tra tấn người khác, nghe tiếng kêu gào của họ, nhìn họ sống không bằng chết. Tiếng kêu gào càng thảm thiết, ả càng cảm thấy đắc ý, thích thú với cảm giác kiểm soát sinh mạng người khác.
Nhưng bây giờ, ả đã trở thành kẻ bị giam cầm, đang chờ đợi người khác quyết định số phận của mình. Thật là một chuyện vô lý đến mức khiến ả cảm thấy như đang mơ.
Không có Thành Vương, không có Lưu Thái Phi, cũng không còn thân phận công chúa, ả chỉ còn biết bám víu vào hy vọng cuối cùng là Thẩm Ngọc Dung. Ả đẩy Thẩm Ngọc Dung qua song sắt: “Thẩm lang, nói gì đi chứ!”
Thẩm Ngọc Dung quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn ả. Không hiểu vì sao, đôi mắt trống rỗng, vô hồn của gã đột nhiên khiến công chúa Vĩnh Ninh cảm thấy sợ hãi, ả vô thức buông tay khỏi tay áo của Thẩm Ngọc Dung.
“Không có cách nào cả.” Thẩm Ngọc Dung nói: “Ta không có cách nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT