Người trong buồng giam dường như đã nghe thấy tiếng động, từng chút một bò ra khỏi đó. Gọi là "bò" bởi vì từ sâu trong buồng giam đến song sắt phía trước, có hai vệt máu rõ rệt, đầu gối của hắn không biết đã bị gì mà máu đã đông cứng lại. Cả người quỳ trên sàn, toàn thân giống như vừa được vớt ra từ vũng máu, khuôn mặt không rõ hình dạng.
Người này là người duy nhất trong nhà tù bí mật của phủ công chúa có động tĩnh, trông có vẻ như còn sống. Dù hình dạng của hắn rất đáng sợ, nhưng đôi mắt của người này lại vô cùng sáng sủa và kiên định. Hắn dùng hai tay nắm lấy song sắt, bàn tay cũng đầy vết thương, muốn kéo lấy ống giày của Cơ Hành, nhưng dường như sợ làm bẩn ống giày nên ngưng lại ngay trước khi chạm vào.
Cơ Hành cúi xuống, đối diện với ánh mắt của người này.
Khuôn mặt hắn đầy sẹo và vết máu, không rõ hình dạng, nhưng đôi mắt ấy lại không bị vấy bẩn chút nào. Hắn thậm chí còn cố gắng nở một nụ cười với Cơ Hành, dù nụ cười ấy giữa nhà tù âm u này trông rất đáng sợ.
Văn Kỷ bên kia đã tìm thấy Khương Ấu Dao, Triệu Kha vừa bước tới, thấy Cơ Hành đứng trước một tù nhân lạ mặt thì hỏi: "Đại nhân, người này...?"
Người nọ cố gắng mở miệng, muốn nói gì đó, nhưng không biết vì bị chuốc câm hay vì cổ họng tạm thời không phát ra âm thanh, không có tiếng nào thoát ra. Nhưng vẫn có thể nhìn rõ miệng hắn, nói ra bốn chữ.
Hắn nói: Xin ngài cứu ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT