“Tại sao ngươi không ra xem?”
“Xem gì cơ?” Khương Lê ngạc nhiên.
“Đoàn rước dâu, cảnh tượng náo nhiệt.”
“Không có gì đáng xem cả." Khương Lê nói: “Dù đơn giản hay phức tạp, tất cả cũng chỉ là làm cho người ta xem mà thôi.”
Cơ Hành khẽ cười: “Nghe ngươi nói cứ như thể ngươi hiểu rõ lắm vậy.”
Thẩm Ngọc Dung cũng nhìn về phía Khương Lê, bình thường các cô gái cùng tuổi nàng, dù không thích náo nhiệt thì trên mặt ít nhiều cũng sẽ lộ ra chút tò mò. Bởi họ sẽ nghĩ đến hình ảnh của mình trong ngày xuất giá của mình sau này, sự mong chờ và kỳ vọng sẽ thể hiện trên khuôn mặt. Nhưng vị Khương nhị tiểu thư này lại rất bình thản, không có chút gì là muốn ra xem.
Thực sự Khương Lê không muốn xem, vì nàng đã từng trải qua. Tuy hôn lễ năm đó không long trọng như thế này, vì khi đó Thẩm Ngọc Dung vẫn chưa làm quan, chưa đỗ trạng nguyên, gia đình còn nghèo khó. Khi đó, đám cưới của họ đã là thứ tốt nhất mà nhà họ Thẩm có thể làm được rời. Nhưng ngay cả khi đó, Tiết Phương Phỉ vẫn rất thương Thẩm Ngọc Dung, nàng nói với gã rằng tất cả chỉ là hình thức, làm cho người ngoài xem, miễn sao trông được là được. Điều quan trọng là cuộc sống sau này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT