Công chúa Vĩnh Ninh lập tức đứng bật dậy, lao ra đón: “Mẫu phi!”
“Con đang làm gì vậy?” Lưu Thái phi nhíu mày, nhìn đống hỗn độn dưới đất, không vui nói: “Vĩnh Ninh, bình thường con muốn làm loạn thế nào cũng được, nhưng đây không phải là phủ công chúa của con!”
Công chúa Vĩnh Ninh không thèm để ý, đôi mắt đỏ hoe: “Mẫu phi, người còn tiếc những thứ này, con sắp bị người ta bán đi luôn rồi đây này, người còn tiếc những thứ bên ngoài này làm gì?”
“Bị bán đi gì chứ.” Lưu Thái phi vừa nói vừa bước qua một cái bình hoa vỡ, để các cung nữ dọn dẹp rồi ngồi xuống chỗ của mình, nói: “Con đừng nói nhảm.”
“Chiếu chỉ tứ hôn!” Công chúa Vĩnh Ninh lớn tiếng nói: “Con đã nói với người rõ ràng là Thẩm Ngọc Dung, sao lại thành Lý Hiển rồi? Mẫu phi! Con không muốn gả cho Lý Hiển, đời này kiếp này, con chỉ gả cho Thẩm Ngọc Dung!”
Lưu Thái phi vội đuổi hết cung nữ ra ngoài, trừng mắt nhìn ả một cái: “Lời gì con cũng dám nói, trong cung đâu đâu cũng có tai mắt, con không sợ bị người ta nghe thấy, nhưng ta sợ đấy.”
Thấy công chúa Vĩnh Ninh như sắp khóc, Lưu Thái phi giải thích: “Ta đúng là đã nói với Hoàng thái hậu, rằng muốn tứ hôn cho con và Thẩm Ngọc Dung, thái hậu cũng đã đồng ý. Dù ta không ưa bà ta, nhưng cũng biết bà ta không phải là người hai mặt, bà ta vốn chẳng quan tâm đến mấy chuyện trong cung. Người thay đổi là Hoàng đế Hồng Hiếu.” Nói đến đây, mắt Lưu Thái phi lóe lên sự căm ghét: "Tên sói con đó, tìm cơ hội liền giở trò với chúng ta. Ta đã nói rồi, giữ hắn lại là tai họa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT