Cơ Hành nhún vai, cầm chén rượu lên uống một ngụm, hắn trông rất văn nhã tự phụ thế mà chén rượu của hắn đã trống không. Khương Lê nghĩ, rượu ngon thật, cũng đúng thôi, ở vị trí như Cơ Hành, nếu không uống được rượu, chỉ cần một chén đã say thì có lẽ hắn đã chết cả trăm lần rồi.
Nàng giấu đi suy nghĩ trong lòng, cũng cầm lấy chiếc cốc trước mặt, nhấp một ngụm nhỏ, ngọt quá.
Ánh lửa trong sân khiến cho không khí nơi đây cũng trở nên ấm áp hòa hợp, ở nơi xa lạ này, dường như có thể làm một người xa lạ như nàng cũng trở nên hòa hợp, sự náo nhiệt và ồn ào nơi đây cũng che giấu đi những điều không tự nhiên, khiến nàng không cần phải cố gắng để hành xử giống như Khương nhị tiểu thư. Ngay cả khi nàng dùng tính cách nguyên bản của Tiết Phương Phỉ, cũng không ai nhận ra cả.
Bữa cơm tất niên muộn màng này, sau khi mọi người đã no say, trừ Khương Lê, tất cả đều đã ngả nghiêng.
Cơ lão tướng quân là người đầu tiên trở về phòng nghỉ ngơi, thực tế là ông đã ngáy khò khò từ giữa buổi, vẫn là Lục Cơ và Khổng Lục dìu ông về phòng. Hải Đường cũng về sớm, nàng vẫn chưa quen với người trong phủ Quốc Công, tính cách không còn cởi mở như trước, thêm vết thương do nhện độc cần nghỉ ngơi để mau lành, nên cũng không ở lại lâu.
Văn Nhân Dao khi say lại la hét đòi đánh bạc với người khác, Tư Đồ Cửu Nguyệt bèn cho hắn ta ngửi một viên thuốc: "bịch" một tiếng, hắn ta liền ngã lăn ra. Tư Đồ Cửu Nguyệt thản nhiên rời đi, ám vệ trong phủ Quốc Công đành phải khiêng Văn Nhân Dao về.
Trong sân bỗng chốc chỉ còn lại Cơ Hành và Khương Lê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT