"Tiết Phương Phỉ không chết bởi tay công chúa Vĩnh Ninh, nàng ấy chết bởi tay của công chúa Vĩnh Ninh và Thẩm Ngọc Dung. Thẩm Ngọc Dung biết rõ công chúa Vĩnh Ninh sẽ hại thê tử của mình, nhưng gã vẫn làm ngơ, nên Tiết Phương Phỉ không thể sống sót. Khi trượng phu của mình và người ngoài nội ứng ngoại hợp, với tính cách của nàng ấy, không thể chống lại được."
Nàng biết kiếp trước mình quá mềm yếu, quá tin tưởng Thẩm Ngọc Dung, không hiểu lòng người nham hiểm và phức tạp như nào. Nếu không trải qua cái chết, làm sao nàng có thể nhìn thấu, làm sao có thể khiến Khương Lê của hiện tại sống tỉnh táo và lạnh lùng.
"Ta không biết... ta không biết..." Hải Đường thì thầm: "Sau khi tiểu thư gặp chuyện, ta đã từng có một suy nghĩ ti tiện rằng, có lẽ cô gia sẽ nhân cơ hội này ruồng bỏ tiểu thư, cưới công chúa Vĩnh Ninh. Đây là kế hoạch của họ, mục đích là để công chúa Vĩnh Ninh vào Thẩm phủ. Nhưng cô gia lại không có ý định ruồng bỏ tiểu thư, ta nghĩ là mình đã nghĩ quá nhiều. Dù tiểu thư ngày ngày sống trong đau khổ, nhưng ta nghĩ, với tình nghĩa phu thê nhiều năm, cô gia sẽ mềm lòng, chỉ cần gỡ bỏ khúc mắc này, tìm cơ hội điều tra rõ, chưa chắc không thể tốt đẹp."
"Ta không ngờ, gã không ruồng bỏ tiểu thư, mà lại muốn giết nàng." Hải Đường vừa nói xong, đột nhiên nhìn Khương Lê, giọng điệu đầy kích động, như muốn hỏi cho ra lẽ, nàng nói: "Tại sao gã lại phải làm vậy? Tại sao lại tàn nhẫn như thế? Nếu chỉ để công chúa Vĩnh Ninh vào Thẩm phủ, ruồng bỏ tiểu thư là được rồi. Tại sao lại phải tận diệt, muốn lấy mạng nàng!"
"Vì công chúa Vĩnh Ninh muốn thế." So với nàng ấy, Khương Lê vẫn bình tĩnh, nàng nói: "Tiết Phương Phỉ sống, sẽ là cái gai trong lòng công chúa Vĩnh Ninh, nhắc nhở ả rằng Thẩm Ngọc Dung đã từng thuộc về Tiết Phương Phỉ. Đối với công chúa Vĩnh Ninh có tính chiếm hữu cực cao, đây là tội không thể tha thứ. Hơn nữa, nếu Tiết Phương Phỉ sống, chắc chắn sẽ luôn truy tìm chân tướng về chuyện tư thông kia, nếu điều tra ra nàng bị hãm hại, sẽ xảy ra rắc rối. Để dứt điểm, để nhổ đi cái gai trong mắt, Tiết Phương Phỉ đương nhiên phải chết."
"Còn Thẩm Ngọc Dung, càng đơn giản, một khi gã đã chọn làm ngơ, gã buộc phải tuân theo mọi quyết định của công chúa Vĩnh Ninh. Gã không có quyền phản đối, có lẽ vì gã cũng không muốn phản đối."
Chân tướng luôn luôn rất tàn nhẫn, phu thê chi gian mà lại có thể đâm chém nhau như thế. Hải Đường nhìn Khương Lê, cô gái xa lạ này nói với giọng điệu bình thản, nhưng lại khiến Hải Đường cảm nhận được chút gì đó quen thuộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT