Cơ Hành vẫn đang nhắm mắt giả vờ ngủ đã mở mắt ra, vén rèm kiệu lên rồi bước xuống trước, sau đó hắn lại đợi Khương Lê.
Đêm ở phủ Quốc Công không rực rỡ như ban ngày, dưới ánh đèn mờ ảo, lại toát lên vẻ không chân thực. Như người lữ hành lạc lối trong núi sâu nhìn thấy một tòa cung điện tiên cảnh, lại nhìn thấy chàng thanh niên tuấn mỹ như không phải người trần, ngỡ rằng mình đã bước vào động của yêu quái.
Khương Lê bước xuống, cửa lớn phủ Quốc Công mở ra, nàng bước vào cùng Cơ Hành.
Chắc Cơ lão tướng quân đã ngủ, vì không thấy bóng dáng ông ấy đâu, nếu ông ở đây, nhất định sẽ không yên lặng như vậy, chắc chắn sẽ kéo Khương Lê lại hỏi tại sao đêm khuya như thế này mà lại đến đây, rốt cuộc nàng có quan hệ gì với Cơ Hành.
Đi đến tận cùng trong sân của phủ Quốc Công, có một căn phòng, bên ngoài căn phòng là Văn Kỷ đang đợi ở đấy. Thấy bọn họ, hắn ta nói: “Đại nhân.”
“Người ở bên trong.” Cơ Hành nhìn nàng: “Ngươi có muốn vào xem không?”
Khương Lê gật đầu, định đi vào. Văn Kỷ nói: “Khương nhị tiểu thư, cô gái tên Hải Đường này rất không tin tưởng người khác, ngài vào một mình, sợ rằng nàng ấy sẽ làm ngài bị thương. Tốt nhất vẫn nên để thị vệ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play