Những tin đồn về Quý Thục Nhiên lan truyền khắp phố phường, thế mà những người của Khương Nguyên Bách phái ra để điều tra cuối cùng cũng không thể tìm ra kẻ nào đã tiết lộ chuyện này. Dường như đây là một vụ án chưa có lời giải, nhưng kết quả thì rất rõ ràng, danh tiếng của Khương gia đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Ít nhất là trên triều đình, số lượng sổ con hục hặc buộc tội Khương Nguyên Bách trị gia không nghiêm nhiều vô số kể.
Phe của Hữu tướng nhân cơ hội này tung ra nhiều lời đồn bất lợi cho Khương Nguyên Bách, càng giải thích lại càng bị cuốn vào tâm bão của những tin đồn. Khương Nguyên Bách dứt khoát cáo bệnh không lên triều, trở nên trầm lặng hơn nhiều. Khương Nguyên Bình cũng bị liên lụy không ít, bầu không khí trong Khương phủ không được tốt lắm.
Trong hoàn cảnh phức tạp này, ngày Đông chí đã đến một cách lặng lẽ tại thành Yến Kinh vào mùa đông này.
Ngày Đông chí, tuyết rơi rất dày. Đồng Nhi đứng ở cửa sân, nói: “Ở núi Thanh Thành chưa bao giờ thấy tuyết rơi dày như thế này, thật là đẹp.”
Những cảnh tượng thường thấy ở phương Bắc lại trở nên mới lạ trong mắt Đồng Nhi. Dù sao thì cả hai đã sống nhiều năm trong am ni cô, hiếm khi thấy được cảnh tuyết phủ trắng xoá như vậy. Đồng Nhi hỏi Khương Lê: “Cô nương, hôm nay người vẫn đến Diệp phủ chứ?”
“Đi chứ.” Khương Lê mỉm cười: “Nhưng trước đó, ta sẽ đến một nơi khác.”
“Một nơi khác?” Đồng Nhi không hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT