Hắn nói một cách nhẹ nhàng, trong một lời nói có vẻ cười đùa mà đã có thể nắm giữ sinh mạng con người trong tay. Khương Lê đột nhiên cảm thấy buồn cười, không biết liệu Cơ Hành có giống như công chúa Vĩnh Ninh, chỉ vì ở trên vị trí cao mà cho rằng, chỉ cần ai cản đường mình thì có thể dễ dàng xóa sổ họ.
Nhưng nàng nhanh chóng ngăn cho mình không nghĩ lung tung. Cơ Hành và phủ Ninh Viễn Hầu không hề có thù oán gì, hắn nói vậy chẳng qua là vì nghĩ cho nàng. Nếu nàng còn bắt bẻ, kén cá chọn canh nữa thì thật sự không biết điều.
Khương Lê cũng không muốn làm người ăn cháo đá bát.
Nàng nói: “Đa tạ ý tốt của Quốc Công gia, nhưng dính đến chuyện mạng sống, bên phía phủ Ninh Viễn Hầu e là cũng khó lòng mà giải thích. Giờ thành Yến Kinh đang rối ren, thêm một chuyện nữa lại khiến người ta nghi ngờ.”
Nàng khéo léo từ chối sự giúp đỡ của Cơ Hành.
Cơ Hành không nói gì, chỉ bảo: “Vậy thì ngươi tự cẩn thận một chút.” Hắn dừng lại, rồi nhắc nhở: “Mạng ngươi là của ta, đừng để bị người khác lấy mất.”
Khương Lê cười đáp: “Vâng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT