Quý Thục Nhiên ngẩng đầu nhìn Khương Nguyên Bách.
Lúc này, mụ ta mơ màng, như tỉnh mà không tỉnh. Nỗi sợ hãi xen lẫn oán hận, khiến mụ nói ra những lời không nên nói. Đến khi nhận ra, mụ mới biết mình đã lỡ lời.
Lời đã ra khỏi miệng, cũng không còn đường lui nữa. Huống hồ trong tình cảnh này, lời nói ra càng như là lời nói thật. Trong lòng mụ ta bỗng dưng tràn ngập nổi tuyệt vọng.
Sao lại ra nông nỗi này? Tất cả vốn dĩ chỉ là một màn kịch, do chính mụ ta dàn dựng. Kết thúc ra sao, phải là do mụ ta định đoạt. Nhưng hiện tại, cảnh tượng thê lương không thể thu dọn này đã vượt xa dự tính của mụ.
Mụ thậm chí còn không biết phải làm sao để cứu vãn nó nữa?
Mụ không tin vào thần linh, từ lúc chưa xuất giá, mụ đã hối lộ nha hoàn của Diệp Trân Trân, hại chết Diệp Trân Trân, mụ đã không còn kính sợ thần linh nữa. Trên thế gian này, bất kể dùng thủ đoạn gì, chỉ có dựa vào chính mình, mới đạt được những gì mình muốn. Nếu yếu đuối thì sẽ bị người khác chà đạp.
Mụ chưa bao giờ là người lương thiện, nhưng những năm qua vẫn sống tốt đấy thôi. Những người được coi là yếu đuối, lương thiện như Diệp Trân Trân, Khương Nguyệt Nhi, thậm chí người tình cũ của mụ, con của mụ, đều đã thành tro bụi dưới lòng đất hết rồi. Chỉ có mụ, vẫn sống trong nhung lụa, hạnh phúc viên mãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play