Tiếng khóc của nữ đồng bất ngờ vang lên trong sân, khiến mọi người giật mình. Một vài nha hoàn nhát gan hơn đều bật khóc nức nở.
Khương Lê cúi đầu, như thể đã mất hết sức lực, nhưng lại vẫn đứng thẳng người.
Tiếng động này khiến Trùng Hư đạo trưởng cũng giật mình, trong kịch bản của lão không hề có tình tiết này. Theo lý mà nói, gạo nếp đã được trộn thuốc, có thể làm người ta mất trí tạm thời, chỉ cần Khương Lê giữ dáng vẻ kinh dị này là đủ dọa người, và mọi hành động khó hiểu của nàng có thể quy thành "ma ám".
Chiêu này, Trùng Hư đạo trưởng đã dùng vô số lần và thành công không biết bao nhiêu lần, chưa từng thất bại. Lão đã thuộc lòng cách làm từng bước một. Nhưng hành động tiếp theo của Khương Lê lại không nằm trong kế hoạch của lão.
Còn chưa kịp phản ứng, tiếng khóc của nữ đồng kia lại càng lớn hơn, gần như chói tai.
"Hu hu—hu hu", tiếng khóc hòa cùng những đám mây đen trên trời và những ngọn nến trên bàn tế, tạo nên một không gian cực kỳ quái dị.
Quý Thục Nhiên ôm chặt Khương Ấu Dao, Khương Ấu Dao đã sợ đến mức trốn vào lòng mụ. Lúc trước còn có chút sợ hãi, giờ phút này Quý Thục Nhiên lại không còn sợ nữa, nghĩ đến việc sắp tới Khương Lê sẽ bị coi là tà ma, ai ai cũng bỏ rơi nàng, mụ ta lại cảm thấy vui mừng. Lòng thầm khen ngợi Trùng Hư đạo trưởng quả là có tài dọa người, chẳng trách dám vào cung gặp Hoàng thượng mà không hề sợ hãi. Nhà mụ có một người tài ba như vậy, thật là hiếm có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT