Khi Khương Lê nhận được tin từ Khương Nguyên Bách thì trời đã chạng vạng. Khương Nguyên Bách không nói thẳng rằng ngày mai sẽ có đạo sĩ đến trừ tà, nhưng ông ta bảo rằng ngày mai mọi người trong phủ không được rời đi, tất cả phải ở nhà.
Nhắm mắt lại, Khương Lê cũng biết điều này có nghĩa là gì. Đơn giản đây chỉ là một cái bẫy để bắt ba ba trong rọ, khi mọi người có mặt đầy đủ, vị đạo sĩ Trùng Hư mới tiện chỉ ra ai là "tà ma yêu nghiệt". Tuy nhiên, lần này Khương Lê cũng phải nhìn Quý Thục Nhiên với ánh mắt khác. Mụ ta biết rằng vô cớ gọi đạo sĩ đến phủ trừ tà là không hợp lý, liền lấy danh nghĩa của Lệ tần. Như vậy, về công, đây là mệnh lệnh của Hoàng đế Hồng Hiếu, Khương gia phải tuân theo. Về tư, Lệ tần đã từng bị hại bằng cách tương tự nhiều năm trước, nên Lệ tần có suy nghĩ như vậy cũng là lẽ thường tình.
Khương Lê đứng bên cửa sổ, thổi một tiếng còi. Lần này nàng không tránh mặt Đồng Nhi và Bạch Tuyết - hai người họ rồi cũng phải quen dần với những việc kinh thiên động địa mà nàng làm. Triệu Kha xuất hiện trong phòng không chút tiếng động.
Đồng Nhi và Bạch Tuyết đều giật mình, hai cô bé nhìn thấy dáng vẻ Khương Lê bình thản như vậy, rõ ràng việc này đã không chỉ xảy ra một hai lần. Họ cũng không biết phải biểu lộ cảm xúc ra sao, chỉ thấy Khương Lê hỏi Triệu Kha: "Người có tài về khẩu kỹ đã được sắp xếp ổn thỏa chưa?"
"Đã xong." Triệu Kha đáp: "Hắn ta đã giả làm một gã sai vặt trong phủ, ngày mai sẽ canh giữ trong viện."
Khương Lê nghe vậy thì tò mò hỏi: "Làm sao mà thay thế được? Chẳng lẽ quản sự không phát hiện ra hai người khác nhau ư?"
Triệu Kha chỉ nói hai chữ: "Dịch dung."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT