“Ai ở nơi đó?”
Trong hang động trống trải, ánh lửa từ ngọn đuốc trong tay Diệp Minh Dục chiếu lên vách đá, kéo dài thành hai bóng đen lay động, giọng nói vang vọng làm cho không gian càng thêm phần kỳ quái.
Ông bảo vệ Khương Lê bên cạnh, cẩn thận tiến thêm hai bước, giơ cao ngọn đuốc trong tay, đột nhiên ánh mắt ngưng lại.
Trông thấy nơi dựa vào vách đá, có hai người đang ngồi. Thoạt nhìn không nhận ra đó là hai người, bởi họ thật sự quá thảm thương. Quần áo rách rưới, toàn thân bẩn thỉu, trên người và tay đầy vết máu, trông chẳng khác gì tù nhân.
Khi thấy Khương Lê và Diệp Minh Dục, hai người này không hề nhúc nhích, như người chết, chỉ có đôi mắt là khẽ động đậy mới biết đó là hai người sống.
Diệp Minh Dục còn đang ngẩn người, Khương Lê đã đoạt lấy ngọn đuốc trong tay ông, tự mình bước tới ngồi xổm trước hai người kia, không hề sợ hãi, bình tĩnh nhìn họ. Trong lòng nàng lại như có tảng đá nặng trĩu, không ngừng chìm xuống.
Mặc dù biết rằng Phùng Dụ Đường sẽ hết sức tàn nhẫn với những thủ hạ cũ của Tiết Hoài Viễn, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng này, Khương Lê vẫn thấy mình đã đánh giá thấp sự tàn bạo của Phùng Dụ Đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play