Sự xuất hiện của Chức Phường khiến người Diệp gia an tâm phần nào. Đà La xuất hiện giúp việc điều tra có hướng đi rõ ràng.
Ba ngày sau, Diệp Minh Huy và Diệp Minh Hiên được thả ra.
Người của Đường Phàm kiểm tra toàn bộ xưởng dệt của Diệp gia, không phát hiện dấu vết của Đà La. Các thợ dệt đều được kiểm tra kỹ lưỡng, không có bất kỳ nghi vấn nào. Không rõ Đường Phàm làm cách nào thương lượng với Đồng tri phủ, nhưng tạm thời Diệp Minh Huy và Diệp Minh Hiên được trở về Diệp phủ.
Người trụ cột của gia đình trở về, Diệp gia rất vui mừng. Biết đây là công lao của Khương Lê, ngay cả Diệp Minh Huy thận trọng cũng mở lòng với nàng.
Diệp Minh Huy thở dài: “A Lê, lần này Diệp gia gặp nạn, may nhờ có con. Ban đầu ta còn nhiều nghi ngại về con, giờ xem ra đúng là lòng dạ tiểu nhân. Thật xin lỗi.” Ông cúi người làm lễ, xin lỗi Khương Lê.
Khương Lê vội tránh, nói: “Minh Huy cữu cữu nói vậy làm con sợ. Chúng ta là người một nhà, nếu mẫu thân con còn sống, bà ấy biết Diệp gia gặp nạn cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Khi con còn nhỏ, nghe lời kẻ xấu, làm tổn thương ngoại tổ mẫu và các cữu cữu. Nay nghĩ lại, con rất hối hận. Các cữu cữu cho con cơ hội chuộc lỗi, con đã rất biết ơn rồi.”
Nàng không kể công, khéo léo nhắc đến mẫu thân, giải thích những việc đã qua. Một lời này được nói ra, Diệp gia không còn giữ khoảng cách với nàng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT