Trở lại sảnh trước, Khương Lê ngồi trước bàn, Bạch Tuyết pha một ấm trà, Diệp Minh Dục vẫn chưa đến, Khương Lê cũng không vội, kiên nhẫn chờ đợi.
Nàng luôn kiên nhẫn, điều này ngay cả những hạ nhân trong nhà họ Diệp cũng nhận ra. Dù chờ đợi bao lâu, Khương Lê vẫn giữ thần thái bình thản và dịu dàng, không một chút sốt ruột. Với một cô gái trẻ, điều này rất hiếm thấy. Trên người nàng không có chút kiêu căng nào của một vị tiểu thư, mà gần gũi như một cô nương nhà bên vậy.
Nhưng, dù là một cô nương nhà bên, nàng cũng là người mà người khác khó lòng bước vào nội tâm nàng được.
Không biết đã bao lâu, cuối cùng Diệp Minh Dục cũng đến.
Vừa nhìn thấy Khương Lê, mắt ông sáng lên, cười lớn: “Ta cứ tưởng con đã đi rồi, sao hả, đợi lâu chưa?”
“Không lâu ạ.” Khương Lê cũng cười: “Một chén trà còn chưa uống hết.”
Diệp Minh Dục ngồi phịch xuống đối diện Khương Lê, vừa ngồi ổn, lập tức sốt ruột hỏi: “A Lê, ta vừa từ bên ngoài về, không biết có chuyện gì xảy ra, sao con lại đột nhiên về Tương Dương?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT