Khương Lê và Đồng Nhi bước vào Tịch Hoa Lâu.
Bạch Tuyết hiền lành, Khương Lê bảo làm gì thì làm nấy, không hỏi thêm gì. Nhưng Đồng Nhi lại cảm thấy việc này có chút không ổn, nàng nghi ngờ rằng mình đang nằm mơ. Nghĩ kỹ lại, sao tiểu thư của mình lại có thể vào thanh lâu như thế này được? Nếu mình hầu hạ một thiếu gia thì còn dễ hiểu.
Vừa bước đến cửa thanh lâu, một cô gái trẻ đẹp, tươi cười rạng rỡ đã tiến đến chào: “Cô nương, có phải muốn tới đây để tìm người không?”
Nàng ta trông rất quen thuộc với nơi này. Phải nói rằng, chủ nhân của Tịch Hoa Lâu rất thông minh, những cô gái đón khách ở cửa trước đều lộng lẫy, hấp dẫn, còn những người đón khách ở cửa sau lại ăn mặc chỉnh tề, trông rất “đàng hoàng”.
Điều này cũng dễ hiểu, khách vào cửa trước là để vui chơi nên cần sự gợi cảm dụ hoặc. Còn khách ở cửa sau thường là những người phụ nữ đến bắt gian, nếu ăn mặc quá lả lơi sẽ càng khiến các bà vợ giận dữ hơn.
Đồng Nhi mở to mắt, thấy cô gái này không giống như những kỹ nữ thông thường, trong lòng không khỏi nghi ngờ, tưởng rằng Khương Lê nói nơi này là thanh lâu là để đùa mình, chứ thực ra đây là một tửu lâu chính đáng.
Khi Đồng Nhi đang ngắm nghía cô gái thì cô gái cũng đang quan sát họ. Nàng ta nhận ra ngay Khương Lê là chủ nhân, nhưng lại không hiểu tại sao một cô nương chưa xuất giá lại đến đây, chẳng lẽ là tìm vị hôn phu à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT