Mọi người đều không hiểu. Chỉ có Diệp Minh Huy chú ý đến cách Khương Lê gọi Diệp phu nhân là “Diệp cữu mẫu”, trong lòng ông cũng đoán được phần nào.
“Đây là nữ nhi của Trân Trân, A Lê.” Diệp Minh Hiên cười nói: “Lần trước gặp A Lê, nàng còn bé tí, bây giờ đã là một thiếu nữ rồi. A Lê, đây là đại cữu cữu Diệp Minh Huy và Diệp đại cữu mẫu của con.”
Khương Lê mỉm cười nói: “Minh Huy cữu cữu, đại cữu mẫu.”
Diệp Minh Huy và thê tử Quan thị đều sững sờ, Quan thị có chút bối rối, còn Diệp Minh Huy thì nhíu mày.
Căn phòng rơi vào im lặng.
Một lát sau, Diệp Như Phong đột nhiên lên tiếng, hắn khinh thường nhìn Khương Lê, nói: “Nàng ta là nữ nhi của cô cô, cái người đã khinh thường chúng ta vì việc chúng ta là thương nhân, khiến ngoại tổ mẫu tức giận đến bệnh ư?”
Diệp phu nhân vội kéo Diệp Như Phong lại, ánh mắt của Diệp Như Phong sắc bén, không chút khách sáo, tiếp tục nói: “Làm thì cũng đã làm rồi, còn sợ người ta nói gì ư!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT