Khương Lê che ô, đứng trước mộ.
Tiết Chiêu bị cướp rồi giết ở trên đường đến kinh thành, bị vứt xác xuống sông. Mọi người đều nói như vậy, nên khi nàng nhìn thấy Tiết Chiêu lần cuối, hắn đã không còn nhận ra được. Nếu không phải nhờ vào vết bớt ở trên người thi thể kia, Khương Lê không dám tin chàng thiếu niên hào hùng đó lại là cái xác lạnh lẽo này.
Hắn chết trong đau đớn khôn xiết, những vết dao trên người của hắn làm Khương Lê nghĩ lại vẫn rùng mình. Khi đó nàng không nghi ngờ gì, đến khi nàng chết mới biết tất cả đều là do công chúa Vĩnh Ninh gây ra. Những vết dao đó không phải do cướp, mà do người của công chúa Vĩnh Ninh.
Tưởng rằng đã tìm được quan giúp đỡ, không ngờ lại rơi vào một cái bẫy khác. Khương Lê không thể tưởng tượng được Tiết Chiêu đẫ phải tuyệt vọng và phẫn nộ thế nào trước khi chết.
Sau khi chết, hắn chỉ có thể ở một nơi hoang vắng như thế này. Đến lúc mưa rơi cũng không có cái gì che chắn cả.
Khương Lê nhẹ nhàng đặt ô xuống, che mưa cho ngôi mộ. Như thể làm vậy sẽ giúp Tiết Chiêu tránh khỏi gió mưa. Như thể ngôi mộ trước mặt là một thiếu niên đang cười vui vẻ.
Nàng nhắm mắt, thầm nói trong lòng: “A Chiêu, tỷ đến rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play