Khương Lê vào phòng rồi, Bạch Tuyết tò mò hỏi Đồng Nhi: "Tiểu thư làm sao thế?"
Đồng Nhi lắc đầu: "Không biết, có lẽ do nhị thiếu gia quá phiền chăng."
Khương Lê ở trong phòng ngồi đối diện cửa sổ.
Giữa những tán lá xanh tươi của cây quế, những bông hoa màu vàng nhạt nhỏ xíu nở rộ, tuy không nổi bật nhưng lại thơm ngát hơn bất kỳ loài hoa nào khác. Dưới gốc cây thì có nhiều bông hoa đã tàn úa, từ màu vàng nhạt chuyển sang vàng đậm, rồi cuối cùng trở thành những lớp phân hoa thơm ngát, trở về với đất mẹ.
Lại một mùa Trung thu nữa đến rồi, Khương Lê thầm nghĩ.
Nàng nhớ lại lần đầu tiên nàng theo Thẩm Ngọc Dung đến Yến Kinh, lần đầu tiên đón Trung thu ở Yến Kinh. Trung thu là dịp đoàn viên, nàng nhớ phụ thân và đệ đệ Tiết Chiêu nơi quê nhà, lòng tràn đầy nỗi nhớ thương và tưởng niệm. Thẩm Ngọc Dung lúc ấy đã nắm tay nàng rồi nói: "Từ nay, đây sẽ là nhà của nàng. Nàng chưa từng thấy lễ hội đèn lồng Trung thu ở Yến Kinh nhỉ, lễ hội ấy không thua gì ở Đồng Hương đâu, ta sẽ dẫn nàng đi xem, mỗi một năm trôi qua đều sẽ dẫn nàng đi xem, nàng sẽ yêu nơi này mà thôi."
Sau đó Thẩm Ngọc Dung đã dẫn nàng đi xem lễ hội đèn lồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play