Thẩm Như Vân nói Chu Ngạn Bân làm nhục mình, Khương Ấu Dao nghe xong thì giận điên lên, nàng ta còn không chờ Ninh Viễn Hầu phu nhân nói mà đã đứng ra: "Nói bậy, làm sao thế tử có thể làm nhục ngươi được! Thế tử là người quang minh lỗi lạc, nhất định là ngươi vu khống Chu thế tử!"
Trong mắt mọi người, việc này quả thật rất khó tin. Dù Thẩm Như Vân có nhan sắc không tệ, nhưng so với Khương Ấu Dao thì còn kém xa mười phường tám ngả rẽ. Bỏ qua một mỹ nhân như Khương Ấu Dao mà đi làm nhục một người có nhan sắc kém hơn như Thẩm Như Vân, trừ phi Chu Ngạn Bân là kẻ ngu ngốc, không thì khó mà giải thích nổi.
Thẩm Như Vân thấy Khương Ấu Dao tự cho mình là chính thất của Chu Ngạn Bân, lòng tức giận, sự ghen tuông ở trong lòng cũng bùng lên, nàng ta không suy nghĩ gì liền lạnh lùng nói: “Hừ, hắn không chỉ làm nhục ta mà cả ngũ tiểu thư của các ngươi cũng bị hắn làm nhục!”
Khương Ngọc Nga!
Đầu óc Quý Thục Nhiên trống rỗng, theo phản xạ nhìn về phía Dương thị. Dương thị cũng sững sờ, bà ta vốn đã lo lắng vì không thấy Khương Ngọc Nga, bây giờ nghe thấy lời này của Thẩm Như Vân mà như bị sét đánh.
Khác với người khác, nếu lời Thẩm Như Vân nói là thật, với thân phận là thân muội trạng nguyên của nàng ta thì việc nàng ta gả cho Chu Ngạn Bân cũng không khó. Nhưng làm sao Khương Ngọc Nga có thể so được với Thẩm Như Vân? Chẳng lẽ nàng ta phải làm thiếp cho Chu Ngạn Bân? Cho dù làm thiếp đi chăng nữa thì làm sao mà chính thất có thể dung tha cho nàng ta được?
Dương thị lẩm bẩm: “Không thể nào…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT