Quý Thục Nhiên bước đến trước cửa trà thất.
Trong trà thất chỉ có ánh đèn lờ mờ, trong đêm tối lại càng thêm phần mờ ám. Nhìn qua cửa sổ đều không thể thấy rõ người ở bên trong, bọn họ chỉ cảm thấy có một sự tĩnh lặng đến khác thường.
Khương Ấu Dao cười nói: “Có phải Nhị tỷ ngủ rồi không, sao lại yên tĩnh vậy? Chẳng nghe thấy tiếng động gì cả.”
“Rất có thể.” Quý Thục Nhiên lo lắng nói: “Vừa rồi nàng nói chóng mặt, giờ mà ngủ thì không khéo bị cảm lạnh mất.”
Lời nói ra thì tràn đầy vẻ lo lắng nhưng trong lòng lại đắc ý đến vô cùng, chắc hẳn Khương Lê vừa mới ân ái với Diệp Thế Kiệt nên mới mệt mỏi mà ngủ mất, bọn họ đứng ở ngoài mà không nghe thấy gì cả. Hiệu lực của thuốc lúc này là mạnh nhất, sau lưng lại có nhiều “nhân chứng” đến thế này, đêm nay Khương Lê và Diệp Thế Kiệt chắc chắn sẽ có một đêm khó quên.
Nghĩ thế, Quý Thục Nhiên không chút do dự, vừa nhẹ nhàng gọi “Lê Nhi”, vừa đẩy cửa bước vào.
Dường như cửa trà thất không khóa, chỉ cần đẩy nhẹ là đã mở ra được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT