Trong trà thất, ánh đèn mờ ảo, bên ngoài thì lặng ngắt như tờ không một tiếng động.
Khương Lê và Diệp Thế Kiệt ngồi xuống đối diện nhau, Khương Lê đã thu lại con dao nhỏ trong tay. Ánh mắt Diệp Thế Kiệt dừng lại trên con dao một lúc, dường như vẫn còn khó tin, cuối cùng hắn mới nhìn Khương Lê rồi nói: “Ngươi mang dao vào cung đấy à?”
Khương Lê lúc này thật sự không có thời gian để giải thích lý do vì sao nàng phải mang dao vào cung, chỉ hỏi hắn: “Sao ngươi lại không say?”
Diệp Thế Kiệt hừ một tiếng, nói: “Nhà họ Diệp ta đã gặp biết bao nhiêu loại người ở trên thương trường rồi. Trong những người đến kính rượu chúc mừng ngày hôm nay thì có kẻ đến là vì kính rượu thật, nhưng lại có kẻ rõ ràng là muốn nhân cơ hội để đục nước béo cò. Ta không uống nhiều, chỉ giả say để xem họ có ý đồ gì, không ngờ thế mà lại là chiêu trò này. Lúc bị đưa vào đây, ta còn tưởng họ định làm gì, không ngờ ngươi cũng ở đây.”
Cuối cùng, hắn nhíu mày hỏi: “Chuyện này là sao?”
Khương Lê suýt nữa bật cười vì sự ngốc nghếch của Diệp Thế Kiệt, nói hắn ngốc thì hắn vẫn còn khôn ngoan lắm, nếu không thì sao hắn ta lại nhận ra được ý đồ của những kẻ kia, thậm chí còn tương kế tựu kế giả say. Nhưng nói hắn thông minh thì hắn lại không biết rõ tình cảnh hiện tại là như thế nào, cũng không đoán ra được đối phương đang có mưu đồ gì.
Nàng bình tĩnh nói: “Một nam một nữ ở chung một phòng, đương nhiên là có thể nhân men rượu mà làm ra chuyện gì đó không thể miêu tả rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT