MỸ NỮ NGỐC NGHẾCH (1/2)
———
1.
Lần đầu tiên nhìn thấy Cố Niệm, tôi phải thừa nhận rằng, thực sự rất ấn tượng.
Trong giới này, hiếm có người đẹp nào luôn xuất hiện với gương mặt mộc và Cố Niệm là một trong số đó.
Em ấy mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, nhẹ nhàng bước vào, chỉ với khuôn mặt không chút phấn son, em đã trở thành bạch nguyệt quang biết bao người thầm mến.
Tạ Minh Tự là một diễn viên tuyến 18, tôi cũng chỉ là một biên kịch không tiếng tăm.
Sau khi chúng tôi quen nhau, anh ta thường xuyên khoe khoang với tôi về việc anh ta có bao nhiêu mối quan hệ trong giới giải trí, trong đó có một người mà anh ta nhắc đến nhiều nhất chính là Cố Niệm.
“Cố Niệm à, sao cơ? Một nhân vật tầm cỡ như vậy, đời này cô, một biên kịch tuyến 18, đừng hòng mơ tưởng gặp được.”
“Tạ Minh Tự, anh đừng ở đây PUA tôi nữa, nói tôi tuyến 18, chẳng lẽ anh không phải sao?”
Cố Niệm, Cố Niệm, Cố Niệm.
Nghe cái tên này cả ngày làm tôi sắp nổi da gà luôn rồi, Tạ Minh Tự vẫn chưa thấy chán mà cứ liên tục khoe khoang.
Vì vậy, trước khi em ấy mở miệng giới thiệu bản thân, tôi đã biết em ấy là Cố Niệm.
Nghe nói gia thế của em ấy thực sự rất lớn, bố em ấy trong giới giải trí được coi là một nhân vật quyền lực, nhưng bản thân em ấy lại không hề kiêu ngạo.
Nếu không, tôi và Tạ Minh Tự, những kẻ “vô danh tiểu tốt” cũng sẽ không có cơ hội xuất hiện trong bữa tiệc này.
Em ấy trò chuyện vui vẻ với mọi người, trên môi luôn nở nụ cười ngọt ngào, khiến mấy gã đàn ông kia si mê đến mức mất hồn mất vía.
“Cưa cưa~, bạn gái anh giỏi trang điểm thật đấy, chẳng giống như em, chỉ có thể để mặt mộc tự nhiên.”
Vừa nghe được câu này, tôi suýt phun hết nước trong miệng ra ngoài.
Thực sự có loại trà xanh cấp thấp như vậy sao?
Tôi quay đầu nhìn, thấy Tạ Minh Tự cười đến tận mang tai.
Được rồi, hiệu quả ghê nhỉ.
Tôi không do dự nắm lấy tay em ấy kéo thẳng vào nhà vệ sinh, mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh, bước đi mà không thèm nhìn lại.
“Xong rồi.”
Mười lăm phút sau, tôi cất đồ trang điểm lại vào túi.
Cố Niệm quay đầu nhìn vào gương, ngây người tại chỗ.
Sao vậy? Xấu lắm hả? Tôi hơi lo lắng. Lâu nay tôi luôn tự tin về kỹ năng trang điểm và thẩm mỹ của bản thân, Cố Niệm sao lại có phản ứng như thế chứ?
Ngay lúc tôi còn đang bất an thì chợt nhìn thấy Cố Niệm dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn tôi.
“Chỉa chỉa~, chị làm chuyên viên trang điểm riêng cho em được không? Lương bao nhiêu cũng được, tiền đối với em không phải là vấn đề, xin chị đó~!!!"
Em ấy nắm lấy tay tôi, nước mắt trào ra.
“Này này, đừng khóc! Người khác thấy lại nói chị bắt nạt em!!”
Tôi hoàn toàn bối rối, đây là diễn biến gì vậy trời?
“Chỉa chỉa~ Em van chị đấy! Em đã phỏng vấn hơn một trăm thợ trang điểm rồi, chưa từng gặp ai trang điểm đẹp như chị! Kỹ thuật như này, ngoài chị ra, em không thể tìm thấy ai khác nữa!!!”
“???”
Tôi nhất thời không hiểu chuyện gì đang xảy ra, còn muốn từ từ suy nghĩ, thì thấy Cố Niệm nhanh tay lấy thứ gì đó từ trong túi ra, sau đó "bốp" một tiếng, nhét tấm thẻ ngân hàng vào tay tôi.
“Chị ơi, ba triệu này là chút thành ý của em, xin chị hãy cho em cơ hội này!”
“Hả???”
2.
Chỉ vì tham dự một buổi tiệc tối, thế mà tôi lại trở thành thợ trang điểm riêng của Cố Niệm.
Hiện tại tôi vẫn chưa nói với ai về chuyện này, cũng dặn dò Cố Niệm phải giữ bí mật.
Nói thật là... nó hơi kỳ quặc.
Cầm trong tay tấm thẻ ngân hàng có số dư ba triệu, tôi không ngừng suy nghĩ về tình tiết “drama” này.
Cố Niệm này... sao lại giống một mỹ nữ ngốc nghếch vậy chứ?
Sau khi chứng kiến sức hút của Cố Niệm thêm một lần nữa vào tối nay, cuối cùng Tạ Minh Tự cũng không thể chịu đựng được nữa nên đã đề nghị chia tay tôi.
“Tôi sẽ theo đuổi Cố Niệm, cho dù có phải băng qua núi đao biển lửa, cũng nhất quyết không từ bỏ.”
Tạ Minh Tự quay lưng về phía tôi, nhìn lên bầu trời và nói ra những lời này.
Có thể bản thân anh ta thực sự cảm thấy cảnh tượng này rất hoành tráng, rất cảm động.
Đúng là có lý do khi anh ta mãi chỉ là một diễn viên tuyến 18.
Cố Niệm trực tiếp mời tôi đến ở nhà em ấy, nói rằng sau này sẽ tiện cho việc sắp xếp lịch trình.
Vì vậy, tôi đã trả lại căn nhà lúc trước thuê chung với Tạ Minh Tự rồi chuyển đến sống trong biệt thự sang trọng của Cố Niệm.
Tạ Minh Tự còn tưởng rằng sau khi chia tay với anh ta, tôi bị tổn thương quá độ, nhìn vật lại nhớ người nên mới chuyển đi.
Có lẽ anh ta đã từng gửi tin nhắn để khuyên tôi đừng quá đau khổ nhưng khi gửi đi thì phát hiện trên màn hình hiện lên dấu chấm than màu đỏ.
Vì vậy, Tạ Minh Tự vừa sốc vừa tức giận, đổi sang số điện thoại khác gọi đến, hỏi tôi tại sao lại nỡ lòng xóa anh ta, có phải vì quá yêu nên mới sinh hận?
“Tôi yêu ông nội anh ấy, c.út đi! Đừng làm phiền bà đây nữa!”
Nói xong, tôi cúp máy.
Cố Niệm ngồi ở bên mép giường của tôi, tay cầm đĩa trái cây, đợi tôi nghe điện thoại xong thì đút ngay một miếng xoài vào miệng tôi.
“Chị Tiểu Trì, tên cặn bã đó lại gọi điện đến quấy rối chị hả?”
Khi ăn miếng xoài Cố Niệm đút cho, tôi thực sự có chút ngượng ngùng.
“Không sao, không sao, chị đã xóa anh ta rồi. Chị không hề buồn, chị cũng chẳng thích anh ta chút nào.”
Nhưng Cố Niệm hình như còn tức giận hơn tôi, em ấy nhướng mày giận dữ nói: “Tên này thật quá đáng mà! Để em bảo bố phong sát hắn ta!”
“Khụ khụ…”
3.
Cố Niệm chợt nảy ra ý tưởng muốn đóng phim, thế là bố em ấy phẩy tay một cái, đưa tiền cho em ấy đi đầu tư vào đoàn làm phim.
Tôi cũng được hưởng ké ánh hào quang của đồng tiền.
Sau khi Cố Niệm biết tôi là biên kịch, em ấy đã nhiệt tình mời tôi cùng tham gia.
Kịch bản tôi có thể sửa đổi tùy ý, rồi sau đó thì phụ trách trang điểm cho Cố Niệm.
Ba năm đầu tiên làm việc trong đời tôi cộng lại cũng không kiếm được nhiều bằng một tháng ở bên Cố Niệm.
Trà xanh ở đâu? Đây rõ ràng là báu vật của tôi!!
Cố Niệm thực sự ngây thơ và đơn thuần. Sau khi quen biết em ấy, tôi chỉ muốn mang em ấy theo bên mình mọi lúc, vì cảm giác như chỉ cần buông lỏng một giây thôi, em ấy sẽ bị kẻ xấu lừa đi mất.
Và tôi cũng không ngờ lại có thể gặp Tạ Minh Tự ở đây.
Lần trước Cố Niệm nói sẽ phong sát anh ta, tôi bảo thôi, đừng chấp kẻ tiểu nhân, nhưng Cố Niệm vẫn âm thầm cắt bớt tài nguyên.
Tạ Minh Tự vốn dĩ chỉ kiếm được một ít tiền, giờ lại càng túng quẫn hơn. Lần này không biết anh ta đã phải cố gắng bao nhiêu mới kiếm được một vai phụ trong phim của Cố Niệm - loại vai mà lời thoại cộng lại chưa đến năm câu.
Mà nghe nói trong đó có đến ba câu là: “Xin đại nhân tha mạng!!”
Ngay ngày đầu tiên đến, Tạ Minh Tự đã vội vã chạy đến bám lấy Cố Niệm. Tôi lập tức xuất hiện bên cạnh em ấy, nhìn Tạ Minh Tự bằng ánh mắt cảnh cáo.
“Trì Vi Nguyệt?!”
Tạ Minh Tự kinh ngạc đến mức giọng nói run run.
Tôi không nói một lời thừa nào mà lập tức đuổi Tạ Minh Tự đi. Anh ta chắc hẳn oán giận tôi lắm~
4.
Bộ phim ngọt ngào lãng mạn do Cố Niệm đóng chính vừa ra mắt đã bùng nổ, gương mặt thanh tú và dịu dàng hơn cả ánh trăng của em ấy đã thu hút vô số người hâm mộ chỉ sau một đêm, lượng fan trên các nền tảng cũng tăng vọt.
Nhưng dạo gần đây trên mạng bắt đầu xuất hiện những tin đồn thất thiệt về tôi, đại khái là nói tôi bán thân mua danh, dùng thủ đoạn bẩn thỉu, vân vân.
Có lẽ vì sợ không có chủ đề bàn tán, người đăng còn cố tình tag tên Cố Niệm vào, đội lên cái mác “Nhân viên trang điểm riêng của Cố Niệm”, lập tức thu hút vô số lượt chia sẻ và bình luận trên mạng.
Cố Niệm được mời tham gia một chương trình truyền hình thực tế, tôi đang ở hậu trường trang điểm cho em ấy.
Nhìn những tin đồn thất thiệt về tôi liên tục hiện ra trên màn hình điện thoại, vẻ mặt của Cố Niệm ngày càng trở nên khó coi.
“Ai to gan vậy hả?” Em ấy mắng mỏ một cách nũng nịu.
Tôi cười: “Không sao đâu, lúc nào cũng có những người rảnh rỗi sinh nông nổi, không cần quan tâm. Chị đâu phải là ngôi sao, chỉ là một nhân viên trang điểm thôi, nói thế nào cũng không ảnh hưởng gì, miễn Niệm Niệm không ghét bỏ chị là được, đúng không nào?”
Tôi mỉm cười nhìn Cố Niệm.
“Đương nhiên rồi! Chị Tiểu Trì tốt bụng và dịu dàng như vậy, làm sao em có thể ghét chị được chứ! Em thích chị Tiểu Trì nhất!”
Cố Niệm cũng cười đến cong cả mắt, tim tôi như muốn tan chảy.
Bỗng nhiên, em ấy thẳng lưng, tiến về phía tôi, tôi nhắm mắt theo bản năng.
“Son môi của chị Tiểu Trì là hãng gì á? Thơm quá!”
Tôi mở mắt ra, nhìn thấy em ấy đang ngửi ngửi gần môi tôi.
Mặt tôi bỗng dưng nóng bừng.
Tuy nhiên, tôi không ngờ rằng cảnh tượng này lại bị ai đó chụp lén và đăng tải lên mạng xã hội, chỉ trong chớp mắt đã leo lên vị trí No 1 hot search ngày hôm sau.
[Tiểu hoa mới nổi Cố Niệm có quan hệ mờ ám với thợ trang điểm!]
Tôi vội vàng bấm vào, đập vào mắt là hình ảnh Cố Niệm sát lại gần môi tôi, còn tôi thì đang nhắm mắt.
Bỗng nhiên, chuông điện thoại reo lên, là Cố Niệm gọi tới.
5.
“Chị Tiểu Trì ơi, em xin lỗi! Em không ngờ lại bị người ta chụp lén rồi bịa đặt như vậy, em xin lỗi____”
Nghe thấy giọng nói nức nở của Cố Niệm, trái tim tôi lập tức tan vỡ.
“Không có gì đâu Niệm Niệm, chị chỉ là nhân viên hậu trường thôi, chuyện này sẽ không ảnh hưởng gì đến chị đâu. Ngược lại là em, bên em vẫn ổn chứ?”
“Em không sao. Đều là do em, hôm qua em không kéo rèm cửa phòng trang điểm, giờ lại khiến chị Tiểu Trì phải lo lắng cho em......”
Giọng nói của Cố Niệm đầy vẻ tự trách.
“Vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì? Cần phải lên tiếng làm rõ sự việc trước không? Hay là cần phải giữ khoảng cách một chút? Hay là......” Tôi dừng lại, “Em phải đổi một thợ trang điểm khác à?”
“Tất nhiên là không phải rồi!” Nghe tôi nói vậy, Cố Niệm bỗng dưng hốt hoảng, “Em đời này sẽ không bao giờ đổi thợ trang điểm đâu, huhuhu—————— Chị Tiểu Trì cũng đừng giữ khoảng cách với em, chúng ta vẫn thân thiết như trước đây nhé?”
Cố Niệm vừa khóc, tôi liền luống cuống, vội vàng đồng ý rồi an ủi em ấy một hồi lâu, tiếng nức nở trong điện thoại mới dần dần biến mất.
Sau khi cúp điện thoại, tôi chìm vào suy tư.
Lúc này tôi mới chợt nhận ra, dường như Cố Niệm đặc biệt thích bám dính lấy tôi thì phải? Mà chúng tôi mới quen nhau có mấy ngày thôi.
Không được, lần sau phải nhắc nhở em ấy cẩn thận với người khác, kẻo bị lừa bán đi mà còn đếm tiền cho người ta.
6.
Đúng như Cố Niệm nói, tin đồn đó không được xử lý gì cả.
Cố Niệm không hề lên tiếng đính chính, cũng không cố ý giữ khoảng cách với tôi, và cũng không hề nhắc đến chuyện này ở bất cứ đâu.
Tất nhiên, chỉ một bức ảnh tình cờ như thế cũng chẳng nói lên được điều gì nên không lâu sau tin đồn cũng dần hạ nhiệt.
Kể từ khi Cố Niệm nổi tiếng sau một đêm, nguồn tài nguyên dồi dào liên tục đổ về, nhưng đối với em ấy, tất cả đều không phải chuyện quan trọng gì, bởi vì em ấy không thiếu tiền.
Có lẽ là nhìn thấy cái gì mình quan tâm thì tham gia góp vui một chút, coi như đi chơi vậy.
Gần đây em ấy mới nhận một bộ phim, đóng cặp với nam chính là diễn viên nổi tiếng Bạch Gia Dịch. Thực ra ý định ban đầu của Cố Niệm là đóng vai nữ hai trong phim, nhưng đạo diễn đã năn nỉ mãi, thuyết phục em ấy đóng vai nữ chính.
Mọi chuyện bắt đầu xảy ra từ khi Cố Niệm nhận vai nữ chính trong bộ phim này.
Bạch Gia Dịch không hẳn là một cái tên quen thuộc với công chúng. Hay nói cách khác, trước đây anh ta chỉ là một diễn viên vô danh, nhưng sau đó như có một thế lực nào đó thúc đẩy, anh ta bỗng nhiên trở nên nổi tiếng.
Tôi theo Cố Niệm đến phim trường, chuẩn bị cho công việc bận rộn trong thời gian tới.
Về mảng trang điểm, tôi đã từng nghiên cứu và học tập một cách bài bản trong thời gian dài, vì vậy so với đội ngũ trang điểm của đoàn phim, tôi cũng không hề thua kém. Thế nên, tôi là người duy nhất phụ trách phần trang điểm cho Cố Niệm.
Từ ngày quay phim đầu tiên, nhìn Bạch Gia Dịch, tôi luôn cảm thấy có một cảm giác kỳ lạ khó tả.
Có những buổi sáng phải bắt đầu công việc từ rất sớm, Bạch Gia Dịch luôn mang theo một hộp đồ ăn sáng được chuẩn bị cẩn thận đến phim trường, sau đó đặt vào trên bàn trong phòng trang điểm của Cố Niệm.
Hai người vốn dĩ không quen biết, ngay cả Cố Niệm cũng cảm thấy khó hiểu, em ấy đã từ chối nhiều lần nhưng Bạch Gia Dịch vẫn đều đặn mang đồ ăn sáng đến.
“Cảm ơn lòng tốt của anh Bạch nhưng bữa sáng của Niệm Niệm tôi sẽ chuẩn bị mỗi ngày, không cần anh Bạch bận tâm.” Tôi nở một nụ cười lịch thiệp với Bạch Gia Dịch.
Anh ta nhìn tôi một cách đầy ẩn ý và vẫn tiếp tục làm theo ý mình.
Lúc đó tôi đã cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Khi trong đầu tôi có một phỏng đoán nào đó, tôi sẽ luôn tìm thấy manh mối ở nhiều nơi hơn.
Ví dụ, tôi nhận ra rằng trong lúc quay phim, Bạch Gia Dịch thường xuyên tự ý thêm vào những hành động thân mật không có trong kịch bản với Cố Niệm, hoặc sau khi đạo diễn hô "cắt", anh ta vẫn ôm lấy eo Cố Niệm, mãi sau một lúc lâu mới buông ra.
Bộ phim này vẫn chưa được phát sóng nhưng rất nhiều hình ảnh hậu trường đã tràn lan trên các nền tảng mạng xã hội. Hơn nữa, những bức ảnh được đăng tải đều ẩn chứa nhiều ý đồ, luôn chọn đăng tải những bức ảnh Bạch Gia Dịch và Cố Niệm có hành động thân mật. Hoặc là nắm tay ôm, hoặc là Cố Niệm đang nở nụ cười ngọt ngào với Bạch Gia Dịch.
Nói là “làm nóng trước” nhưng tôi nhìn thế nào cũng thấy giống như Bạch Gia Dịch đứng đằng sau cố tình thổi phòng mọi thứ lên.
Thật tiếc là cả Bạch Gia Dịch và Cố Niệm đều có hình ảnh rất tốt trong mắt công chúng, những bức ảnh như vậy được tung ra không những không ai nghĩ là Bạch Gia Dịch đang muốn ké nhiệt, mà còn khiến một lượng lớn fan “phát cuồng” ship cặp đôi này. Phim còn chưa chính thức lên sóng, mà độ hot của CP Cố - Bạch đã liên tục tăng vọt.
Vừa quay xong cảnh nam nữ chính nắm tay nhau đi dạo hội chợ vào ban đêm, cảnh quay này đã hoàn thành nhưng Bạch Gia Dịch vẫn không có ý định buông tay ra.
Tôi nhìn chằm chằm vào bàn tay đang nắm chặt tay Cố Niệm của anh ta, Cố Niệm cũng có chút lo lắng nhìn tôi.
Bỗng nhiên tôi lạnh lùng lên tiếng: “Anh Bạch, cảnh này đã quay xong, anh có thể buông tay được rồi.”
Câu nói này vang lên đột ngột, mang theo sự gai góc. Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn về phía tôi.
Bạch Gia Dịch sững sờ một lát, sau đó buông tay Cố Niệm ra, nở một nụ cười với em ấy: “Xin lỗi Niệm Niệm, vừa rồi anh nhập tâm quá, quên buông tay mất.”
Nhập tâm quá?
Tôi nhướng mày, không nói gì.
7.
Đêm đến, tôi nằm trên giường, miên man suy nghĩ về từng cử chỉ, hành động của Bạch Gia Dịch.
Từ trước đến nay, tôi luôn lường trước đến những điều tồi tệ nhất để đánh giá đàn ông, và chúng rất hiếm khi sai.
“Cốc, cốc.”
Đột nhiên có tiếng gõ bên ngoài phòng tôi.
Tôi đứng dậy mở cửa, là Cố Niệm, khuôn mặt nhỏ nhắn ôm gối đứng trước cửa phòng tôi, mái tóc dài xoăn rối bù xù.
“Chị Tiểu Trì, em không ngủ được.”
“Ừm, chị cũng vậy!”
Tôi nghiêng người mời em ấy vào phòng: “Chúng ta nói chuyện một lát nhé.”
Cố Niệm ôm gối dựa vào đầu giường, đôi mắt ướt át nhìn tôi.
Tôi hỏi em ấy: “Em nghĩ Bạch Gia Dịch là người như thế nào?”
Cố Niệm nghiêng đầu, đại khái là đã hiểu ý của tôi, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia ranh mãnh: “Chị yên tâm, em sẽ không bị anh ta lừa đâu.”
Tôi cong môi, hình như em ấy cũng không ngốc lắm.
Tôi cũng nghiêm túc nói: “Niệm Niệm, nhà em làm ăn lớn, lại chỉ có duy nhất một đứa con gái là em, có rất nhiều kẻ có ý đồ xấu xa, cố tình tiếp cận em, em phải cẩn thận.”
Cố Niệm nheo mắt lại, nở nụ cười tự tin với tôi: “Chị Tiểu Trì, chị yên tâm, em không dễ bị lừa như vậy đâu mà.”
Nhìn thấy vẻ mặt của Cố Niệm lúc em ấy nói “Em là người tỉnh táo nhất thế giới”, tôi không khỏi bật cười.
“Nói cho chị biết, sao em lại không ngủ được, tâm tình không tốt hửm?”
Nghe tôi hỏi, Cố Niệm vùi nửa mặt vào gối, chớp chớp mắt.
Em ấy nói lí nhí: “Vừa rồi tâm trạng em quả thực không tốt, nhưng không biết tại sao, vừa nhìn thấy chị Tiểu Trì, tâm trạng của em liền tốt lên.”
Tôi cười lớn: “Sao Niệm Niệm lại giống trẻ con vậy cơ chứ?”
Cố Niệm nhìn tôi, bất chợt nói: “Vậy tối nay em có thể ngủ với chị Tiểu Trì được không?”
Tôi nhất thời giật mình.
Sau đó liền nhanh chóng trả lời: “Được mà.”
Ánh mắt Cố Niệm chợt lóe lên một tia hưng phấn, sau đó em ấy đặt gối xuống bên cạnh gối của tôi, phát ra tiếng “bộp”.
“Tuyệt quá!!!”