Nhưng nhìn thấy Tống Doanh lộ ra vẻ mặt ân cần như vậy, những thôn dân khác xung quanh dường như càng sợ hãi hơn, cúi đầu càng thấp, không dám nhìn.
Lâm Nhạc Du có chút tò mò nhìn sang, người đàn ông này có lẽ khoảng ba mươi bốn mươi tuổi, cả người lớn lên thực chính phái, so với Tống Doanh thì trông quá giống một người bình thường.
Tống Doanh nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, nhưng thực ra cũng không nói chuyện với hắn mà quay đầu nhìn về phía mọi người , "Được rồi, lãng phí nhiều thời gian như vậy, mọi người nên ăn uống vui vẻ, đừng để đồ ăn nguội đi.”
Nói xong, Tống Doanh rời khỏi đây, người vừa mắng hắn nhìn bóng dáng rời đi của Tống Doanh, cười lạnh nói: "Đồ hèn nhát.”
Sau khi không còn nhìn thấy Tống Doanh, nơi này mới trở nên náo nhiệt, Lâm Nhạc Du có thể nghe thấy đủ loại âm thanh nhỏ mà vừa rồi anh chưa từng nghe thấy, tựa như trong chốc lát đã khôi phục lại bình thường.
Lúc này, lão phu nhân đứng dậy đi tới kéo tay hắn: “Ôi trời, sao con lại làm như vậy? Tại sao con lại đi chống lại trưởng thôn? Tối nay con...”
“Mẹ! Mẹ sợ cái gì? Chẳng lẽ hắn còn có thể đánh con sao? Con không có vi phạm quy định, con chỉ là không chịu nổi hắn. Làm sao hắn có thể vì chuyện cá nhân mà đánh con? Nếu thật sự làm vậy, vậy trái với quy tắc chính là hắn !”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play