Vương Văn: “Nói cách khác là ông cũng không biết phải không?
Ông chú* lắc đầu: “Tôi không biết, tôi còn phải về chuẩn bị cơm trưa cho các người, không có chuyện gì thì tôi đi trước đây”.
*Khúc này đổi cho dễ đọc
Vương Văn sửng sốt một chút, nhắc đến bữa trưa, bọn họ liền nghĩ tới bữa sáng mà người này mang đến, trong đó có cháo trắng, dưa muối cùng mấy chiếc bánh bao lớn, tuy rằng có thể lấp đầy bụng, nhưng…
Vương Thông: “Bữa trưa ăn gì thế”.
Ông chú: “Ăn đồ ăn đi!”
Vương Văn vội vàng hỏi tiếp: “Vậy hai người bạn kia của tôi thì làm sao? Cứ để thi thể họ trong phòng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play