Vì cái gì?” Lục Thanh Trần khó có thể lý giải.
“Ta mơ thấy trước tương lai, dấu hiệu không tốt lắm.” Vân Lan nói.
Lục Thanh Trần: “……”
Ngươi không có dị năng hệ bói toán, làm như thế nào biết trước tương lai?
Sau một lúc vô ngữ, hắn chỉ nghẹn ra hai chữ: “Kẻ điên.”
“Nếu ngươi không nghe ta khuyên bảo, khăng khăng muốn đi,” Vân Lan trấn định nói: “Vậy thì trước khi đi cho ta mượn chút tiền.”
Lục Thanh Trần: “……”
Không may mà không thể trở về, thì không cần trả có phải không?
Hắn đánh giá Vân Lan từ trên xuống dưới, nghi ngờ nói: “Bị đuổi khỏi tổ trạch, đã chịu kích thích quá lớn? Bắt đầu nói mê sảng?”
Không đợi Vân Lan phản ứng, hắn lại đối với Ellen nói: “Tình huống có chút nghiêm trọng a! Trực tiếp đưa đi chạy chữa đi?”
Ellen: Cần phải đi bệnh viện chỉ có thể là ngươi.
Lý do đều có sẵn, mỏ quá hỗn, bị người ta trùm bao tải đánh.
“Cho rằng ác mộng đều là sự thật, còn nói không sao ?” Lục Thanh Trần một bên độc miệng, một bên lo lắng mà nhìn Vân Lan: “Này, chỉ mất đi quyền thừa kế mà thôi, ngươi bình tĩnh một chút.”
Bắt đầu từ đời trước, Vân Lan đã có chút không thể hiểu Lục Thanh Trần.
Hai người cùng cái ở chung một cái vòng, thường xuyên chạm mặt, tự nhiên mà quen biết nhau. Giao tình cũng không thân thiết tới mức nào.
Cho nên…… Rốt cuộc Lục Thanh Trần vì cái gì giúp nàng?
Vân Lan thở dài.
Có quá nhiều sự việc nghĩ không rõ, nghĩ một lần dường như cũng không đủ, hận không thể hồi tưởng lại mười lần, tám lần.
“Ta sẽ sử dụng dị năng dung hợp, không nghèo túng.” Vân Lan làm sáng tỏ.
“Không muốn ở lại Vân gia nên mới đồng ý rời đi, nếu muốn trở về thì có thể trở về bất cứ lúc nào.”
“Mơ thấy tương lai là thật sự. Hai tháng kế tiếp, hãy yêu thương mạng sống của mình mà đừng tới Bắc Giao.”
“Cảm ơn ý tốt của ngươi, nhưng mà ta muốn sáng lập hiệp hội, không rảnh đi Khuynh Thành hiệp hội để nhận chức.”
Lục Thanh Trần khiếp sợ: “Rõ ràng có thể sử dụng dị năng dung hợp cấp S, lại cố ý giả vờ không có?”
Vân Lan: “……”
Nàng không giả vờ, bây giờ thật sự sẽ không.
“Sự tình tương đối phức tạp.” Vân Lan giải thích: “Buổi sáng ngày nọ sau khi thức dậy, không chỉ có thể biết trước tương lai, còn đột nhiên thông suốt một vài việc.”
Lục Thanh Trần cho rằng nàng nói giỡn: “Lời này một chút sức thuyết phục cũng không có, cô chứng minh một chút.”
Ellen bỗng cắt ngang nói: “Có thể chứng minh, nhưng không cần thiết.”
Lục Thanh Trần: “Thành lập hiệp hội, duy trì hoạt động cần không ít tiền, Lục thị có thể cung cấp viện trợ tài chính. Nếu cô có thể sử dụng linh hoạt dị năng cấp S, ta sẽ làm người đảm bảo cho cô. Lục thị trực tiếp rót vốn, cô phải chịu trách nhiệm dù lời hay lỗ.”
Không phải tất cả mọi người đều có thể thức tỉnh dị năng. Không có đủ năng lực bảo vệ bản thân, quá nhiều tài phú thì có thể sẽ bị liên lụy ngược lại.
Cái gọi là cây to đón gió, chính là đạo lý này.
Vì phòng bị tình huống bất ngờ phát sinh, có tập đoàn tài chính muốn tự mình thành lập hiệp hội, bồi dưỡng nhân thủ đánh tin cậu, ví dụ như Khuynh Thành hiệp hội.
Có tập đoàn tài chính hỗ trợ về tài chính, chọn lựa hiệp hội có tiềm lực để tiến hành nâng đỡ. Chờ tương lai hiệp hội lớn mạnh, ngược lại cung cấp viện trợ về vũ lực, giống như giờ phút này Lục Thanh Trần ra đề nghị.
Cũng có tập đoàn tài chính trực tiếp cùng hiệp hội ký kết hiệp nghị, mỗi tháng chi trả tài chính nhất định, để các thành viên trung tâm bảo hộ bên người. Nhưng mà số lượng thợ săn cao cấp lại thưa thớt, cơ hội như vậy thì rất khó cầu.
Nói ngắn gọn lại, chính là Lục gia không thiếu tiền, chỉ thiếu chỗ dựa.
Đừng nói viện trợ một hiệp hội, liền tính viện trợ mười, hai mươi hiệp hội, chỉ cần có một hiệp hội phát triển tốt, bảo hộ Lục gia bình an, cuộc mua bán này liền không lỗ.
Vân Lan: “Được.”
Có Lục thị duy trì, phương diện tài chính của hiệp hội sẽ phong phú hơn, nàng không lý do không đồng ý.
Mặt khác…… Đời trước thiếu nhân tình của hắn, một đời này không biết thế nào lại trả lại nhân tình của hắn.
Vân Lan từ trong túi lấy ra dược tề đỏ như máu: “Dược tề hồi phục phẩm chất hoàn mỹ, uống xong vết thương nhẹ lập tức khỏi hẳn.”
Tiếp theo là quyển trục: “Kỹ năng quần công hệ hỏa ‘ mưa sao băng ’, sức mạnh tương đương với một kích toàn lực của thợ săn hỏa hệ cấp A.”
Cuối cùng là lôi phù: “Kỹ năng tấn công đơn mục tiêu hệ lôi ‘ triệu hoán lôi điện ’,
tương đương với một kích toàn lực của thợ săn lôi hệ cấp A.”
“Toàn bộ số đạo cụ này do ta tự chế tác.”
“Đáng tiếc” Vân Lan tiếc nuối nói: “dị năng dung hợp cấp S không phát huy được bao nhiêu công dụng, chỉ có thể trực tiếp cùng số lượng nguyên liệu kết hợp. Hiệp hội còn chưa thành lập, hàng tồn kho còn hữu hạn, đạo cụ trữ hàng không có nhiều lắm.”
Kho hàng của Thợ Săn hiệp hội không phải hoa viên của nhà mình, muốn cái gì thì có thể tùy tiện lấy, lấy nguyên liệu gì đó sẽ hạn chế nhất định.
Ở một số phương diện khác, nguyên liệu mà cô muốn, nếu có số lượng quá thưa thớt hoặc là không còn, thì cô cũng không làm được gì.
Lục Thanh Trần: “……”
Trước lúc tới thăm nhà, hắn còn cho rằng mình là đang đưa than ngày tuyết.
Sau khi vào cửa nói chuyện với nhau, hắn mới phát hiện thế sự thay đổi, bản thân vẫn là đệ đệ như cũ.
Nên nói rằng không hổ là Vân Lan sao?
Tùy tiện lấy ra một vài quyển trục đã mạnh hơn so với hắn.
…… Không đúng, đây là hẳn là nên vui vẻ sao? Thợ săn cấp B, vậy mà được so sánh với vài món đạo cụ!
Lục Thanh Trần có chút không phục: “Chế tác quyển trục, lôi phù yêu cầu nguyên liệu gì? Ta chuẩn bị hết cho ngươi. Chờ lát nữa cùng nhau tiến vào phó bản, thuận tiện thí nghiệm uy lực của đạo.”
“Tấm da dê, máu của ma vật hỏa hệ cấp B trở lên, khoáng thạch dung nham đỏ……” Vân Lan bắt đầu báo tên nguyên liệu.
“Từ từ!” Lục Thanh Trần càng nghe càng nhíu mày: “Tài liệu mà phó bản sản xuất không phải chỉ có thảo dược, khoáng vật, ma pháp đá quý sao?”
Tấm da dê, máu của ma vật hỏa hệ cấp B trở lên là cái quỷ gì! Còn chưa nghe nói qua.
“Trên người ma vật bộ phận nào đó cũng là nguyên liệu không tồi.” Vân Lan nói: “Đây là phát hiện mới nhất Thợ Săn hiệp hội. Chắc không lâu sau, thì sẽ công khai.”
“Mấy thứ này Khuynh Thành hiệp hội không có, có một chút nguyên liệu phổ biến hay không?”
“Lôi mộc, chu sa, ma pháp đá quý……” Vân Lan sảng khoái nói tiếp.
**
Hai giờ sau.
Sáu người đứng trước cánh cổng của dị thứ nguyên.
Lục Thanh Trần giới thiệu với mọi người : “Lục Thanh Trần, dị năng giảm thương cấp B, đảm nhiệm phòng ngự cận chiến.”
“Lý Dung, dị năng thủy hệ cấp B , đảm nhiệm công kích tầm xa.”
“Sở Chiếu Thanh, dị năng trọng kích cấp B, đảm nhận công kích cận chiến .”
“Mạnh Từ, dị năng tốc độ cấp C, có thể công kích cận chiến.”
“Vân Lan, dị năng dung hợp cấp S, đảm nhiệm phụ trợ.”
“Ellen, Vân Lan bảo tiêu, người thường, phụ trách xách giỏ.”
“Nếu không có vấn đề gì khác, thì tiến vào đi.”
Lý Dung chần chờ: “Người thường cũng tiến vào theo?”
Lục Thanh Trần không thèm để ý nói: “Cũng không cần hắn đứng ở tuyến trước. Bốn người chúng ta cẩn thận một chút, trực tiếp quét sạch phó bản cấp C”
“Cũng được.” Ngẫm lại mấy người ở đây đều là những thành viên đứng đầu chiến lực của Khuynh Thành hiệp hội, trên người lại có đầy đủ dược tề hồi phục, Lý Dung liền đồng ý.
“Còn các ngươi thì sao?” Lục Thanh Trần quay đầu nhìn Vân Lan.
Vân Lan: “Ta không ý kiến.”
Phó bản cấp C mà thôi, một mình Ellen cũng có thể thông quan, không hề có chút nguy hiểm.
“Được, vậy đi thôi.”
Thương lượng xong, sáu người nối đuôi nhau mà đi.
Phó bản chỉ có một con đường, không biết đi tới nơi nào.
Lục Thanh Trần đi tuốt ở đàng trước, Sở Chiếu Thanh, Mạnh Từ một trái một phải đi theo, Lý Dung cầm pháp trượng ở giữa phối hợp tác chiến, Vân Lan, Ellen đi ở phía sau.
Lý Dung vừa đi vừa trấn an: “Không cần lo lắng. Ta có thể cảm giác được, trong không khí phiêu tán ma lực rất loãng, có thể biết là ma vật của phó bản sẽ không quá lợi hại.”
Sau khi cánh cổng của dị thứ nguyên xuất hiện, Thợ Săn hiệp hội đều sẽ sử dụng dụng cụ chuyên nghiệp để tiến hành kiểm tra đo lường, sau đó dựa vào độ dày của ma lực tràn ra mà đoán cấp bậc của phó bản.
Thợ săn có kinh nghiệm thực chiến phong phú , cũng có thể bằng kinh nghiệm cảm nhận ma lực trong không khí, để phán đoán.
Vân Lan đã đi qua toàn bộ các cấp bậc của phó bản. Lúc này tản bộ trên đường vắng dương giống với đang dạo chơi ngoại thành, trên mặt không thấy một chút khẩn trương nào.
Lý Dung đi ở phía trước, nhìn không thấy biểu tình của Vân Lan, còn tưởng rằng cô cảm thấy không khoẻ.
Trong đội ngũ chỉ có hai cô gái, Lý Dung có thói quen chăm sóc đồng đội cùng giới yếu hơn.
Lúc này, nơi xa truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn.
Cơ thể Lục Thanh Trần mặc áo giáp, trong tay nắm chặt một thanh kiếm, làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu: “Ma vật tới.”
Vừa dứt lời, hơn hai mươi con Goblin màu da lục xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Trong đó, có mười mấy con trong tay cầm gậy gỗ, thoạt nhìn như đánh cận chiến. Bảy con trong tay xách theo ngọn giáo gỗ, làm bộ ném đi.
“Cẩn thận!” Lục Thanh Trần cao giọng cảnh báo.
“Mũi tên nước.” Lý Dung giơ cao pháp trượng, giành động thủ trước.
Giây tiếp theo, mười mấy mũi tên nước ném vào lũ Goblin cầm giáo.
Mạnh Từ ỷ vào ưu thế tốc độ, nhanh chóng di động đến gần bên người Goblin. Chủy thủ đâm ra, bạch dao đâm vào, hồng dao được rút ra, tiếp theo nhanh chóng rút lui.
Đôi tay của Sở Chiếu Thanh nắm chặt kiếm, tới gần địch nhân sử dụng lực vung lên. Chỉ thấy một nhát chém bình thường, lại tạo thành thương tổn thật lớn cho mục tiêu.
Giáo gỗ được ném ra, ba cái giáo hướng tới Lý Dung mà đánh, một cái hướng Sở Chiếu Thanh, còn có một hướng tới Vân Lan đánh.
“Nước chảy xiết.”
Một lượng lớn nước trào ra, làm gãy ngọn giáo gỗ. Sau đó nước thế nhưng không giảm, làm Goblin đổi hướng .
Lục Thanh Trần kéo dài một bước, nhắm chuẩn làm cho giáo gỗ đánh vào Sở Chiếu Thanh, Vân Lan rơi xuống.
Thận ảnh của Mạnh Từ mơ hồ, rất quỷ mị, một con ma vật, lại một con ma vật mà đánh chết.
“Mũi tên nước.” Lý Dung bớt thời gian lại thả thêm một đợt kỹ năng, đem tất cả giáo gỗ mà bọn Goblin ném đều đánh nát.
Lục Thanh Trần, Sở Chiếu Thanh nắm lấy cơ hội, tiêu diệt số Goblin còn lại.
Chiến đấu kết thúc.
Lục Thanh Trần xoay người, dùng gương mặt không biểu cảm nói: “Đạo cụ đâu? Vì sao không dùng?”
Vân Lan: “?”
Vân Lan: “Ngươi chưa nói a.”
Cô từ bỏ công kích, còn có những người khác giải quyết rồi? Trực tiếp lấy nguyên liệu rồi thông quan.
Lục Thanh Trần: “……”
Lục Thanh Trần: “Bây giờ nói.”
Vân Lan gật đầu, “Được, lần sau chiến đấu ta sẽ sử dụng.”
“Ngồi xuống nghỉ một lát.” Lý Dung thở hổn hển, trạng thái hình như không tốt lắm.
Đây là điểm yếu của hệ pháp sư
Thợ săn hệ pháp sư cấp hơi thấp chút phải sử dụng liên tục mấy kỹ năng, liền có bộ dáng như sắp ngất xỉu.
Cố tình cho tới tân thế kỷ năm thứ 5, mọi người cũng vẫn chưa nghiên cứu chế tạo ra dược tề hồi năng lượng. Không biết có phải là nỗ lực không đủ, hay là căn bản không tồn tại loại vật phẩm như vậy.
“Dùng một lần triệu hoán quá nhiều mũi tên nước, có lẽ hết sức rồi.” Lục Thanh Trần thầm nghĩ: “Xem ra thường xuyên sử dụng kỹ năng quần công, vẫn là có điểm miễn cưỡng.”
Mười lăm phút sau, đoàn người một lần nữa lên đường.
Lục Thanh Trần làm như thuận miệng nhắc tới: “Tiết tấu chậm một chút, từ từ phân phối ma lực, chúng ta sẽ giúp ngươi chia sẻ áp lực.”
Lý Dung không đáp ứng: “Nếu sức mạnh không được giải phóng, toàn đội sẽ gặp nguy hiểm. Cần đánh thì đánh. Sau khi kết thúc thì nghỉ một lát sẽ không có chuyện gì xảy ra.”
Khuynh Thành hiệp hội mới vừa thăng lên cấp C, bên trong thợ săn đẳng cấp cao không có nhiều lắm. Bao gồm cả Lục Thanh Trần, cấp B tổng cộng ba người, cấp A, cấp S một cái đều không có.
Thấy Lý Dung quyết làm theo ý mình, hắn cũng không nhiều lời.
Lần thứ hai đánh bất ngờ, số lượng Goblin chừng hơn ba mươi con. Trong đó hơn hai mươi con đánh cận chiến, mười mấy con đánh tầm xa.
“Mũi tên nước.” Vẫn như cũ là Lý Dung động thủ trước.
“Mưa sao băng.” Vân Lan xé mở quyển trục, phóng ra kỹ năng.
Hỏa cầu rơi xuống, mũi tên nước nhắm bắn, số lượng Goblin chết khoảng hơn hai mươi con, còn sót lại ba con.
Lục Thanh Trần: “……”
Hỏa lực quá mạnh.
Hắn không thể không thừa nhận, chính mình xác thật không thể so.
Sở Chiếu Thanh, Mạnh Từ trực tiếp ngây người.
Tuy rằng là cấp bậc S, nhưng nàng là hệ phụ trợ a! Vì sao lực công kích cao đến thái quá? Này hoàn toàn làm điên đảo nhận thức của bọn họ.
“Nước chảy xiết.” Lý Dung công kích năm con Goblin còn lại, ma vật lập tức bị tiêu diệt hết.
Thấy sắc mặt Lý Dung trắng bệch, Vân Lan bảo Ellen bỏ ba lô xuống. Nàng ở bên trong tìm kiếm, chọn lựa ra một số nguyên liệu.
Ma pháp đá quý hệ thủy, tất cả được bày biện ở phía trước, tiếp theo lại mặc niệm: “Dung hợp.”
Giây tiếp theo, trước mắt xuất hiện một chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn màu bạc trên bề mặt đính ma pháp đá quý màu lam nhạt hệ thủy.
Vân Lan đem nhẫn ném cho Lý Dung, “Mang lên có thể giảm bớt lướng ma lực cần phải tiêu tốn khi phóng ra ký năng thủy hệ, còn có thể tăng lên một chút uy lực của pháp thuật.”
Lý Dung: “!!!”
Trang bị ma pháp như vậy không phải là chưa thấy qua, được bày biện ở cửa hàng, giá cả ít nhất là sáu chữ số! Tương đương với một năm tiền lương của nàng!
Người này cứ như vậy tặng không cho nàng?
Sau khi đưa ra nhẫn, Vân Lan dường như không có việc gì tiếp tục tìm kiếm trong ba lô, lấy tài liệu.
Lôi mộc, chu sa: “Dung hợp.”
Lôi phù cấp thấp*1, giống như một kích toàn lực của thợ săn lôi hệ cấp C.
Vũ yến thảo, bạc diệp thảo: “Dung hợp.”
Dược tề nhanh nhẹn sơ cấp *1, uống xong sau có thể gia tăng tốc độ di chuyển và tốc độ công kích, liên tục trong thời gian một giờ.
Dã hoa thép, bụi gai tảo: “Dung hợp.”
Dược tề phòng ngự sơ cấp*1, sau khi uống xong có thể nâng cao lực phòng ngự, liên tục trong thời gian một giờ.
Ma căn thảo, hoàng huyết thảo: “Dung hợp.”
Dược tề lực lượng sơ cấp*1, sau uống xong sau có thể nâng cao lực lượng, liên tục trong thời gian một giờ.
Dược tề nhanh nhẹn cho Mạnh Từ.
Dược tề phòng ngự cho Lục Thanh Trần.
Dược tề lực lượng cho Sở Chiếu Thanh.
“Đây là cái gì? Có thể uống sao?” Mạnh Từ cầm ống nghiệm, vẻ mặt mờ mịt.
Sở Chiếu Thanh nhìn về phía Lục Thanh Trần, hy vọng hắn quyết định.
Lục Thanh Trần cắn răng một cái, tim đập thình thịch, đưa ra quyết định: “Uống!”
Ba người nhắm mắt lại, lần lượt uống dược tề. Không quá vài giây, tiếng kinh hô vang lên.
“Sao lại thế này? Cơ thể trở nên nhẹ nhàng hơn.”
“Ta cảm thấy cơ thể mình tràn ngập lực lượng.”
“Phòng ngự rõ ràng được tăng cường, cho dù đơn độc đối mặt với BOSS, cũng có thể chống cự rất lâu.”
Lý Dung nhìn Vân Lan, rồi lại nhìn đồng đội của mình, không tự giác mà thấp giọng nói: “Tìm thấy bảo bối này ở chỗ nào? Năng lực phụ trợ quá mạnh!”
Lục Thanh Trần: “…… Nói ra thì rất dài.”
Công hiệu của vật phẩm quá mạnh, vượt xa hơn cả sức tưởng tượng của hắn
Giờ này khắc này, trong đầu Lục Thanh Trần chỉ có một ý niệm ----hắn muốn như thế nào làm, mới có thể đem tiền đưa cho Vân Lan, thúc đẩy hợp tác?
Vừa nghĩ tới là lại đau đớn, Vân Lan một hơi làm mười mấy cái lôi phù cấp thấp, tám bình nước thuốc đủ loại màu sắc khác nhau. Xem khí thế kia, phảng phất chỉ cần nguyên liệu đủ dùng, một mình cô cũng có thể thông quan phó bản.
Lục Thanh Trần: “……”
Lục Thanh Trần: “Trước ngươi đừng ra tay.”
Lục Thanh Trần: “Chúng ta thử nghiệm hiệu quả của dược tề.”
“Được.” Vân Lan không thèm để ý mà đồng ý.