Tận Thế Đệ Nhất Hiệp Hội

Chương 3: Vào Nhầm Phó Bản


2 tuần


Đừng nghĩ Vân Lan bị đuổi ra khỏi nhà, thì sẽ trở nên nghèo túng, thật ra trong thẻ ngân hàng vẫn có tiền. Nếu không phải là muốn thành lập hiệp hội, chung cư cũng đã là căn hộ lý tưởng, tình hình tài chính cũng đủ cho cô thoải mái dễ chịu trong vài thập niên.

Trong lúc chờ đợi Ellen thức tỉnh, nàng thuận tay vẽ bản thiết kế trụ sở của hiệp hội, tính toán qua mấy ngày nữa thì bắt đầu xây dựng. 

“Vân Lan tiểu thư” Ellen đứng yên ở bên người cô: “Vừa mới nhận được điện thoại của Thợ Săn hiệp hội, thành phố xuất hiện phó bản cấp A.”

“Hội trưởng Phương Lâm Ý chính là nhân thủ do tổ chức mời về, thế nhưng kho hàng dược tề hồi phục cũng không nhiều lắm.”

“Ông ấy hy vọng ngài bớt chút thời giờ để tới hiệp hội, chế tác nước thuốc, để thợ săn mang theo đầy đủ dược tề tiến phó bản.”

“Đã biết.” Vân Lan dọn dẹp một chút, chuẩn bị xuất phát.

Ellen tự giác ngồi vào vị trí điều khiển, đảm đương vị trí tài xế.

Một đường không nói chuyện.

Trong lúc bọn họ sắp đến Thợ Săn hiệp hội, con đường phía trước bỗng nhiên vặn vẹo.

Vân Lan đang sửa chữa sơ đồ phác thảo, nhận thấy xung quanh có dao động dị thường, cô đột nhiên ngẩng đầu: “Cẩn thận! Phụ cận có cổng!”

Lời còn chưa dứt, thì chiếc xe đã mang theo tiến vào bên trong cánh cửa.

**

Vân Lan cảm thấy thật quen thuộc, chính mình là mãn cấp lão đại lại trở về Tân Thủ thôn, chơi các chi nhánh khác nhau.

Đời trước lúc rời khỏi tổ trạch thì tâm tình không tốt, buồn bực không vui, bởi vậy cả ngày khóc tới nỗi mốc meo ở trong nhà, căn bản không có thời gian xuất hiện ở cái  địa điểm này.

Cô cũng hoàn toàn không biết, bản thân  sẽ vô tình tiến nhầm vào phó bản.

Là ai nói với cô, có nhiều thêm ba năm ký ức trước khi trở lại quá khứ, tương đương với toàn trí toàn năng? Rõ ràng là gạt người.

“Vân Lan tiểu thư, ngài không có việc gì chứ?” Ellen dừng lại xe, quan tâm dò hỏi.

Vân Lan thở dài: “Ta vẫn ổn.”

Ngoại trừ chủ tớ hai người, còn có một chiếc xe cũng bị cuốn vào phó bản.

“Nghe nói cổng xuất hiện không hề quy luật, khả năng ở trên đường lớn, khả năng ở một góc trong công viên, cũng có khả năng ở phòng cất chứa trong siêu thị, không nghĩ tới lời đồn là thật sự……”

“Ô tô đang êm đẹp đi ở trên đường, đột nhiên bị cuốn vào trong cổng, làm ta sợ muốn chết! Khó trách mọi người đều nói, ra ngoài không chỉ có khả năng gặp phải tai nạn xe cộ, mà còn có khả năng gặp được cánh cổng của dị thứ nguyên”

“Đây là phó bản cấp bậc gì? Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ? Chờ đợi cứu viện đến sao?”

Đó là chiếc xe.

Giờ phút này, hai nữ sinh viên ghé vào nhau nhỏ giọng nói chuyện với nhau, thương lượng kế sách.

Tài xế đứng một mình ở lối vào, nhìn phó bản suy nghĩ đến thất thần.

Hai nữ sinh viên thảo luận một lát, thử dùng tay chạm vào cánh cổng lớn. Ai ngờ sờ đến một tầng chắn, không có cách nào quay lạo đường cũ.

Hai người hai mặt nhìn nhau, không biết làm như thế nào mới phải.

“Chỉ có thể tiến vào, không thể đi ra.” Vân Lan nói cho các nàng: “Nếu muốn đi ra ngoài, cần phải đánh chết ma vật ở bên trong phó bản.”

“Chờ đến khi hoàn toàn quét sạch pho bản, Truyền Tống Trận để rời khỏi phó bản mới có thể xuất hiện.”

Nữ sinh tóc nâu bỗng nhiên kích động: “Ngài biết rõ ràng như vậy, chẳng lẽ là thơ săn ma?”

Vân Lan: “Đúng vậy, nhưng mà ta chỉ là hệ phụ trợ.”

Nữ sinh tóc nâu lần nữa cảm thất vọng. Cô ấy hậm hực nói: “Ta gọi là Tô Chức Cẩm, đây là bạn học của ta Lâm Nhiễm. Thấy thời tiết không tồi, chúng ta đang chuẩn bị muốn đi dạo phố, không nghĩ tới sẽ tiến phó bản……”

Vân Lan: “Vân Lan, thợ săn hệ phụ trợ.”

Ellen: “Ellen, Bảo tiêu của Vân Lan tiểu thư.”

Vân Lan bổ sung, “Ellen biết chút công phu quyền cước, chưa thức tỉnh dị năng.”

Cánh môi Ellen khẽ mở, muốn nói gì đó. Chỉ là ngay sau đó, miệng gắt gao nhắm lại, nhìn qua không giống như có việc gì.

Tài xế tự giới thiệu: “Thợ săn cấp S, dị năng là thao túng phi đao. Ta họ Diệp, các ngươi gọi ta Diệp thúc là được.”

Lâm Nhiễm cõi lòng đầy hy vọng, “Diệp thúc, ngài có thể đem toàn bộ ma vật giết sạch, cứu chúng ta ra ngoài sao?”

Diệp thúc lắc đầu: “Theo quan sát của ta, đây là phó bản cấp C, cần phải có sáu gã thợ săn cấp C trở lên hợp tác thì mới có thể phá giải được.”

“Ngoài trừ nhân số, chức nghiệp cũng cần chú trọng. Thợ săn phụ trách công kích, thợ săn hệ phòng ngự, thợ săn hệ phụ trợ, ba người thiếu một người cũng không được.”

“Nghe nói có hiệp hội đã từng tiến hành tổ chức toàn bộ thợ săn công kích đánh phó bản, không mang theo phòng ngự với phụ trợ. Những đoàn đội như vậy, hoặc là thực lực đặc biệt mạnh mẽ, hoặc là trang bị đặc biệt hoàn mỹ.”

Lâm Nhiễm không phải thợ săn ma, không hiểu thuật ngữ chuyên nghiệp lắm. Nghe xong nửa ngày, nàng chỉ hiểu rõ  một sự kiện —— dựa vào mấy người bọn họ,nếu muốn rời đi căn bản là không thể.

“Thế phải làm sao bây giờ?” Lâm Nhiễm lo lắng sốt ruột: “Trong phó bản, không ăn không uống, chúng ta có thể nhiều nhất sống được bao lâu.”

“Chờ!” Diệp thúc quyết đoán dứt khoát nói, “Sau khi Thợ Săn hiệp hội phát hiện ra cánh cổng không gian kì dị, sẽ phái người bảo vệ tới. Chờ tới lúc có người liên hệ, sẽ có tổ đội hiệp hội tiến vào phó bản.”

“Sau khi vượt qua, chúng ta cùng nhau đi theo ra ngoài là được.”

“Phải đợi bao lâu?” Lâm Nhiễm lại hỏi.

“Khó mà nói chính xác được.” Diệp thúc cẩn thận nói, “Nhanh thì hai ba tiếng đồng hồ, chậm một chút thì mười bảy tám giờ. Đợi mọi người tới lúc đuổi kịp, có khi chờ một hai ngày cũng không phải không có khả năng.”

Tô Chức Cẩm: “……”

Một ngày một đêm không ăn cái gì, chờ người tới cứu, sợ là sẽ trực tiếp tới bệnh viện.

Mà bây giờ ngoại trừ việc chờ đợi, cái gì cùng không làm được.

“Vậy từ từ thôi.” Tô Chức Cẩm một bên nhắc mãi, một bên tìm vị trí nghỉ ngơi.

Ellen cởi áo ngoài, giành trước trải trên mặt đất, sau đó mới nâng Vân Lan ngồi xuống.

Tô Chức Cẩm, Lâm Nhiễm: “……”

Cẩu lương lạnh băng mà vô tình đập vào trên mặt các nàng.

Lâm Nhiễm nhắm mắt làm ngơ, quay đầu hỏi Diệp thúc: “Ngồi ở nơi này an toàn sao? Ma vật có thể tìm tới hay không?”

Diệp thúc: “Nói như vậy cũng không chắc chắc.”

Tô Chức Cẩm nhỏ giọ nói, “Ta xem qua tin tức, nói có người từng vô nhầm phó bản, nên chờ ở lối vào. Kết quả nếu cứu viện còn chưa có đuổi tới, bọn họ đã bị ma vật tấn công đến chết.”

Diệp thúc: “Cho nên là tình huống chung, nếu gặp gỡ chuyện ngoài ý muốn liền khó nói.”

Tô Chức Cẩm, Lâm Nhiễm:  “……”

Lại lần nữa tâm đều lạnh đi xuống.

Lâm Nhiễm đơn giản thay đổi đề tài: “Ngài nếu thức tỉnh dị năng cấp C rồi, tại sao phải làm tài xế taxi? Chẳng lẽ ngài làm cả hai công việc?”

Diệp thúc nhàn nhạt nói:  “Nghề nghiệp của Thợ săn quá nguy hiểm, không nghĩ muốn làm.”

Đối với hầu hết mọi nngười mà nói: “Thợ săn ma” chỉ là một phần công tác. Chẳng qua cùng so sánh với các nghề nghiệp khắc, thợ săn là công việc có hoàn cảnh càng nguy hiểm thì thù lao càng phong phú.

Nếu phải cân nhắc lợi hại, cho rằng mình không có can đảm, không đáng mạo hiểm, một ít người sẽ vứt bỏ sử dụng dị năng, giống như người thường cùng nhau sinh hoạt.

“Nếu là ta cũng thức tỉnh dị năng thì tốt rồi.” Tô Chức Cẩm hâm mộ không thôi.

Lâm Nhiễm cảm khái vạn phần: “Thế giới hiện giờ quá nguy hiểm, vừa lơ đãng liền chạy vào trong cổng. Có dị năng phòng thân còn tốt, không dị năng chỉ có thể xem vận khí.”

Bị thương, tàn, đã chết, chỉ có thể tự nhận là xui xẻo.

Diệp thúc: “Mọi người đều tồn tại như vậy.”

Ba người đều đã có một đáp án riêng nhưng không một ai nói ra, họ vẫn cùng nhau nói chuyện phiếm, còn Vân Lan đang tự hỏi một vấn đề.

Lần trước, Ellen vì cứu nàng đã thức tỉnh dị năng, bây giờ cũng đang ở hoàn cảnh nguy hiểm, tình cảnh cũng không sai biệt lắm so với đời trước, Ellen đã chịu kích thích, có thể lại lần nữa tiềm lực bùng nổ hay không?

Mặc dù nội tâm đang ngo ngoe rục rịch, nhưng mà thoáng nhìn qua Tô Chức Cẩm, Lâm Nhiễm khẩn trương biểu tình bất an, nàng đành nhịn xuống.

Nếu nóng lòng muốn thử, cũng phải chờ cứu binh tới mới có thể hành động, không cần thiết phải mạo hiểm.

Mười phút trôi qua, không có người tới.

Hai mươi phút trôi qua, phó bản vẫn chỉ có năn người bọn họ.

Ba mươi phút trôi qua, Tô Chức Cẩm, Lâm Nhiễm nói chuyện phiếm đến miệng đắng lưỡi khô, bây giờ sức lực để nói chuyện cũng không có.

“Khát nước sao? Muốn uống nước hay không?” Ellen nhẹ giọng hỏi.

“Ngươi mang theo nước?” Vân Lan hơi giật mình.

“Phải.” Ellen sờ sờ túi: “Còn có bánh quy nhỏ được làm thủ công.”

Vân Lan: “……”

Qquản gia của cô, thật là nhân tài toàn năng.

Tô Chức Cẩm vừa khát vừa đói, nhưng lại  ngượng ngùng mở miệng xin lấy, chỉ có thể trông mong nhìn.

Trong khi nôn nóng bất an, nơi xa truyền đến âm thanh loài chim vỗ cánh.

Diệp thúc sắc mặt biến đổi: “Cẩn thận!!”

Tay phải Vân Lan cho vào hầu bao, chuẩn bị ném quyển trục. Tuy rằng có chút luyến tiếc, chỉ là tính mạng là qua trọng, cứu người là quan trọng nhất.

Mấy phút sau, một đoàn quạ đen hướng tới vị trí của mọi người lao xuống muốn đánh bất ngờ.

Mỏ của chúng nó rất  sắc bén, tốc độ di chuyển cực nhanh, dù mổ hay đánh, đều sẽ tạo thành tổn thương.

“Là ma vật quạ đen cấp C!” Diệp thúc kêu to: “Loại này ma vật chỉ biết công kích vật lý, nhưng số lượng lại đặc biệt nhiều, mỗi lần hành động đều đi thành một đàn, gặp phải sẽ rất phiền toái.”

“Mọi người hãy tách ra tránh né. Nếu thật sự trốn không thoát, nhớ phải cởi áo ngoài, khăn voan, tránh cho chỗ yếu hại bị thương!”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Vân Lan móc ra quyển trục rồi xé mở.

Giây tiếp theo, chín cái hỏa cầu từ trên trời rơi xuống, chính xác mà rơi vào giữa đàn quạ đen .

Tô Chức Cẩm nhìn lướt qua, phát hiện chỉ trong phút chốc, gần hai mươi ma vật đã bị diệt.

Tô Chức Cẩm, “…… Nghe nói ngươi là phụ trợ?”

Vân Lan: “Đúng vậy, phụ trợ cấp S, chỉ có thể làm được tới mức độ này.”

Ngữ khí thập phần tiếc hận, phảng phất như vì lực công kích của bản thân yếu mà cảm thấy tiếc nuối.

Bàn tay của Diệp thúc từ trong túi móc ra tam đại phi đao, nhanh chóng điều khiển chúng nó  trên không trung.

Thấy biểu cảm ngưng trọng của hắn, việc điều khiển hình như có chút cố hết  sức.

Về các phương diện khác, phi đao này có vẻ đã cũ, ở bộ phận nào đó thậm chí còn xuất hiện lỗ thủng.

“Hưu ——”

Một cái phi đao cắt qua cánh của cánh phải của quạ đen, một cái phi đao chém xuống cánh chim, còn có một cái xuyên qua yết hầu, hoàn toàn đánh chết.

Trong mắt quạ đen xuất hiện lên một tia hung ác.

Giây tiếp theo, lượng lớn quạ đen, dùng mỏ mổ vào những cái đao đao.

Chỉ nghe vang một tiếng “Đinh”, phi đao liền bị cắt thành mảnh nhỏ, chỉ còn sót lại hai thanh đao ở không trung.

Đánh không lại.

Diệp thúc sắc mặt trắng bệch, môi run rẩy, như là dự cảm tới kết cục đoàn diệt rồi.

Ellen múa may áo ngoài, tận lực xua đuổi quạ đen đàn, đáng tiếc hiệu quả cực nhỏ.

“A!”

Lâm Nhiễm trốn tránh không kịp, không cẩn thận bị vấp chân, lập tức té ngã trên đất.

Bên cạnh, tình huống của Tô Chức Cẩm cũng không tốt lắm. Gương mặt bị cào xước, cánh tay, cẳng chân cũng bị thương, nhìn qua rất thảm hại.

Vân Lan lại ném ra hai quyển trục, tiêu diệt gần một nửa số quạ đen. Khi đang lấy quyển trục, mọi người đã tản ra. Đám ma vật cũng bị phân thành các nhóm nhóm, đám quái vật không còn tụ tập lại.

Vân Lan: “……”

Tách ra chạy trốn, tránh cho bị vây công thì không sai, nhưng quyển trục của cô rất hữu hạn, không có nhiều kỹ năng quần công như vậy a!! Lôi phù, thuốc đóng băng chỉ có thể công kích cá nhân, trước mắt không thể giúp quá nhiều.

Tổ đội hỗn loạn có điểm này chính là không tốt, hành động của mỗi người không hề ăn ý.

Vân Lan tới gần hướng Ellen, muốn cho đám quái vậy tụ lại bên nhau.

Không ngờ lại có một con quạ đen lao xuống, cào một cái ở trên mặt nàng.

Vân Lan lau khô giọt máu, vừa định tái chiến, lại thấy hai mắt Ellen đỏ đậm, gương mặt giận dữ.

Ngọn lửa tận trời, sóng nhiệt cuồn cuộn, mang theo tức giận vô hạn dũng mãnh hướng tới phía đàn quạ đen.

“Oanh!” Trong nháy mắt, ngọn lửa đã nướt trọn đám ma vật.

Năm mươi con quạ đen biến thành than, vô lực rơi xuống.

Phi đao lẩn tránh không kịp, đồng thời cũng bị hủy.

“Ngươi……” Diệp thúc nhìn Ellen, nửa ngày nói không nên lời lời nói.

Bằng thực lực của bản thân có diệt sát toàn bộ đàn quạ đen, hắn sẽ là cấp bậc gì?

Cấp B? cấp A? Hay là cấp S trong truyền thuyết?

Diệp thúc không dám nghĩ tiếp.

Lấy lại bình tĩnh, hắn cao giọng nhắc nhở: “Mỗi cái phó bản đều có BOSS! Bình tĩnh một chút, đừng đem BOSS dẫn qua đây.”

Kết quả mới vừa nói xong, BOSS quạ đen liền xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Nó có bộ lông đen như mực, trong ánh mắt lộ ra vẻ hung ác. Lúc này hung tợn nhìn chằm chằm Ellen, như là muốn chọn người mà giết.

“Lông chim của BOSS quạ đen sẽ giống mưa tên mà bắn ra! Đừng nói người thường, ngay cả là cấp thợ săn cấp C, cấp D, khi đánh nhau mà không chú ý đều có khả năng gặp nguy hiểm tới tính mạng!” Diệp thúc lòng nóng như lửa đốt.

Ánh mắt Ellen âm trầm.

Thân hình hắn chợt lóe, lập tức di chuyển tới trước mặt BOSS. Sau đó sờ sờ cổ, phóng ra hỏa hệ dị năng.

Toàn thân BOSS quạ đen bị ngọn lửa bao vây, không bao lâu, trong không khí phiêu tán một chút hương vị thịt nướng.

Tô Chức Cẩm: “……”

Sự thật chứng minh, người đói lâu rồi sẽ điên.

Giống như giờ này khắc này, nàng tự nhiên rất muốn cắn một miếng thịt BOSS xem sẽ có hương vị gì.

Không bao lâu, BOSS quạ đen chết. Ellen giống như vứt rác mà bỏ qua nó, sau đó lại bước nhanh đến bên cạnh Vân Lan, lấy  ra khăn tay, cẩn thận mà lau miệng vết thương.

“Nếu là để lại sẹo thì làm sao bây giờ?” Ellen vô cùng sốt ruột.

Tô Chức Cẩm: “……”

Ngươi đến cũng thật kịp thời. Nếu muộn một bước, nói không chừng miệng vết thương đều đã khép lại.

Có người bị thương ít, được hỏi han ân cần.

Có người toàn thân đều bị thương, cũng không ai quan tâm.

Tô Chức Cẩm đối với cái thế giới vô tình này rất tuyệt vọng.

Cô ta khẽ cắn môi, không chỉ tự mình kiên cường mà đứng lên, còn thuận tay đỡ lấy Lâm Nhiễm: “Cái bên kia chính là Truyền Tống Trận để rời khỏi phó bản?”

Diệp thúc gật gật đầu: “Không sai. Chỉ cần đi vào trong trận là có thể truyền tống ra ngoài.”

“Đi thôi.”

Tô Chức Cẩm vừa nói vừa bước đi.

Diệp thúc liếc mắt nhìn Ellen một cái thật sâu, có thể nhặt về một mạng, thật là may mắn.

Chỉ là người trẻ tuổi này rõ ràng vừa thức tỉnh dị năng hỏa hệ, mới vừa hắn làm thế nào có thế thuấn di đến trước mặt BOSS.

Không muốn nghĩ quá nhiều, Diệp thúc nhặt lấy phi đao đã bị hủy, đi đến Truyền Tống Trận.

Chờ đến khi phó bản chỉ còn chủ tớ hai người, quanh người Vân Lan tỏa ra áp suất cực thấp: “Ngươi đã sớm thức tỉnh rồi?”.

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play