Đại khái, hơn hai mươi phút sau, Từ Hải Châu ôm Kiều An đi vào nhà. Bên ngoài quần áo của hai người đều dính những giọt sương đêm, không khí lạnh tràn vào nhà.
“Mẹ!” Cậu nhóc tụt xuống từ trên người Từ Hải Châu, chạy nhanh vào phòng ngủ, gục đầu bên bụng Kiều Lộ.
“Mẹ ơi, có phải hai người không thích ngủ với An An không?” Đứa nhỏ này, lại bắt đầu suy nghĩ miên man rồi.
“Mẹ và ba ba đều đi qua phòng khác ngủ, không có ngủ với con, có phải ba với mẹ ghét bỏ con đúng không a?”
Kiều Lộ vừa buồn cười lại vừa bất đắc dĩ, cô niết niết mặt con trai, “Con học được từ này ở đây vậy a? Ba ba và mẹ sao có thể ghét bỏ con được.”
“Chính là mẹ…Mẹ và ba ba ngủ ở phòng ngoài, An An ngủ một mình, có phải hai người không cần An An nữa đúng không? An An ngoan mà, An An là đứa bé ngoan, vì sao mẹ không ngủ với con. Ô ~ mẹ ~”
Quá ủy khuất, nhóc cực kỳ cực kỳ ủy khuất!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play