Kỳ thật, trước khi cưới Kiều Lộ, Từ Hải Châu cũng đã không dám có chút lơ là nào. Thời buổi này, làm buôn bán mà không cẩn thận thì sao mà được. Nếu không cẩn thận bị báo chí bắt được, không cần biết là làm gì, đều sẽ bị quy là đầu cơ trục lợi, buôn bán không có giấy phép….
Tóm lại, có người chịu bỏ tiền ra mua nhưng mà phải xem là ngươi có vận khí không để bị bắt không.
“Cho nên, anh cũng đồng ý với việc em đứng ra buôn bán sao?”
“Em thích là được.” Nam nhân này ở trên giường, cái gì cũng có thể đáp ứng.
Kiều Lộ có chút không biệt rõ lắm là anh đang thanh tỉnh hay là mơ hồ.
“Em cảm thấy mở một cửa hàng nhỏ cũng tốt, có thể bán quần áo, cũng có thể bán đồ trang sức. An An cũng có chỗ để nghỉ ngơi, không cần phải dãi nắng dầm mưa.”
Lại nói nữa, da Từ Hải Châu vẫn khá tốt, nếu ở bên ngoài mãi hư da thì không phải cô đau lòng muốn chết sao? Thời buổi này vẫn chưa có kem chống nắng, phơi nắng nhiều dễ bị già. Cô không muốn thời điểm mình vẫn còn xinh đẹp rạng ngời, Từ Hải Châu đã biến thành ông già tám mươi tuổi….
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT