Chương 3: Phương pháp giải quyết vấn đề

Tòa nhà tổng bộ Liên minh Esport Hoa Quốc, trong phòng họp.

Du Minh Tương cất di động, quay đầu nhìn về phía Alpha bên cạnh, trong mắt tràn đầy vui sướng: "Chủ tịch Tề, cậu ấy đồng ý!"

Tề Hằng cười sang sảng: "Tôi biết cậu ấy sẽ đồng ý mà! Mấy năm nay cậu ấy vẫn luôn chú ý Thương Vương, trong nước còn có người mà cậu ấy quan tâm. Cô đánh lá bài tình cảm này không tệ đâu. Chỉ cần cậu ấy trở về, mọi thứ đều dễ dàng hơn.

Du Minh Tương nhíu mày, có chút lo lắng nói: "Thế nhưng, điều kiện A Vũ đưa ra, huấn luyện viên phải có quyền lên tiếng tuyệt đối, mặc kệ phương thức tuyển chọn của đội tuyển quốc gia hay sắp xếp đội hình đội viên dự bị, đều do cậu ấy định đoạt. Cấp trên có thể đồng ý không?

Trong mắt Tề Hằng hiện lên một tia ý lạnh: Chuyện này tôi sẽ nghĩ biện pháp. Vấn đề của đội tuyển quốc gia quá nhiều, cũng là lúc nên để ý. Lần trước, nhà tài trợ bỏ tiền cho tuyển thủ ngôi sao vào đội, kết quả thì sao? Trận đấu đánh nát bét, thật con mẹ nó mất mặt.

Du Minh Tương: "......"

Người "đập tiền vào đội" theo lời Tề Hằng nói là tay súng bắn tỉa chủ lực Mạc Hàm Thiên của đội tuyển quốc gia lần trước, người đoạt giải diễn viên mới xuất sắc nhất giải A Giáp trong nước, ID đăng ký liên minh chuyên nghiệp là "Devil", ý tiếng Anh là "Ma vương", fan cũng gọi hắn là "Đại ma vương bắn tỉa".

Mạc Hàm Thiên là Alpha, năm nay mới 18 tuổi, khuôn mặt đẹp trai, fan weibo mấy chục triệu, phía sau có vô số ba ba kim chủ, câu lạc bộ cũng chịu bỏ ra giá cao để xây dựng hình tượng cho hắn. Sau khi nhận được sự tài trợ lớn, Liên minh tỏ vẻ "Chúng ta phải dựng lên hình tượng tốt đẹp cho các tuyển thủ Esport", vì thế để hắn đảm nhiệm vị trí "Đại sứ hình tượng Thương Vương", quay không ít quảng cáo tuyên truyền.

Mạc Hàm Thiên vô cùng nổi tiếng trong một thời gian, hững tấm áp phích của hắn có mặt ở khắp mọi nơi trên đường phố, so với minh tinh đỉnh lưu còn được hoan nghênh hơn. Kết quả là đánh nát bét trong giải đấu thế giới. Cũng không phải kỹ thuật của hắn không tốt, mà là tâm tính quá kém, bị các fan mỗi ngày nâng đỡ, bay bổng, còn tưởng rằng mình thật trâu bò như vậy, thua hai trận tâm tính liền sụp đổ.

Đội Hoa Quốc cất bước gian nan trong vòng đấu bảng thế giới, chính là bởi vì điểm bắn tỉa vẫn không giữ được.

Và dĩ nhiên, cuối cùng người cõng nồi là huấn luyện viên Trương.

Huấn luyện viên Trương cũng đang gặp khó khăn, hoàn toàn không thể kiểm soát được những tuyển thủ này, chỉ có thể bị cư dân mạng mắng mỏ đến mức từ chức để xin lỗi. 

Hầu hết các tuyển thủ Esport đều còn trẻ và năng động, đặc biệt là những tuyển thủ ngôi sao có hàng chục triệu người hâm mộ. Bất kỳ bài đăng cập nhật hàng ngày nào của họ đều sẽ nhận được vô số bình luận và lượt thích. Sau khi được khen ngợi trong một thời gian dài, tâm lý khó tránh khỏi sẽ bị lay động, thậm chí còn quên mất ước nguyện ban đầu khi chơi Esport. 

Nếu muốn kiểm soát những người này, rất cần một huấn luyện viên mạnh mẽ.

Các huấn luyện viên trước quá ôn hòa, bản thân nhiều huấn luyện viên cũng không giỏi thể thao điện tử. Một số tuyển thủ chuyên nghiệp ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng sẽ nghĩ: Anh chơi game tệ như vậy, dựa vào cái gì mà hướng dẫn tôi?

Nếu mời huấn luyện viên nước ngoài, ngoài việc gặp rào cản về ngôn ngữ, phải trả lương cao thì thành tích tốt đều là công lao của huấn luyện viên nước ngoài, còn bị truyền thông nước ngoài châm chọc khiêu khích.

Sau khi Tề Hằng cùng Du Minh Tương lén thảo luận, nghĩ tới Giang Thiệu Vũ - - vị đội trưởng kiêm huấn luyện viên từng tự mình dẫn dắt chiến đội Hắc Mã mạnh nhất trong lịch sử giải đấu, đến nay tên còn được khắc trên tường vinh dự của liên minh chuyên nghiệp: Ace - Wing.

Anh rời khỏi Esport tròn 5 năm, vẫn có lực ảnh hưởng rất lớn, là thần tượng của vô số người chơi lâu năm.

Mặc dù đã giải nghệ nhiều năm nhưng xét theo thứ hạng ở máy chủ quốc tế thì trình độ thi đấu của anh thậm chí còn cao hơn một số tuyển thủ chuyên nghiệp trong nước. Để anh làm huấn luyện viên cũng đủ để những tuyển thủ chuyên nghiệp này tâm phục khẩu phục.

Điều duy nhất khiến người ta lo lắng chính là anh không có bối cảnh câu lạc bộ, chiến đội ACE năm đó cũng chỉ là chiến đội sơ cấp. Chức vị huấn luyện viên đội tuyển quốc gia này, liên quan đến quá nhiều vướng mắc lợi ích, tuyển dụng đặc biệt sẽ rất khó.

Du Minh Tương g trước tiên gọi điện cho Giang Thiệu Vũ để nhận được sự đồng ý, công việc còn lại giao cho Tề Hằng.

Nhớ đến chuyện cũ năm đó khi Giang Thiệu Vũ dẫn dắt ACE đoạt giải quán quân, Du Minh Tương hít sâu một hơi, rất có lòng tin mà nói: "Tôi có loại dự cảm, A Vũ đảm nhiệm vị trí huấn luyện viên đội tuyển quốc gia, tiếp theo đội tuyển quốc gia rất có thể trở thành hắc mã trong giải đấu thế giới!"

Tề Hằng cười nói: "Tôi cũng cảm thấy như vậy. Yên tâm đi, tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết khó khăn kế tiếp. Nếu thật sự không được, mời bạn cũ của tôi ra mặt làm nhà tài trợ, chúng ta cũng sẽ có quyền lên tiếng.

Thời gian Hoa Quốc gần rạng sáng.

Hai người thảo luận về kế hoạch tiếp theo rồi lần lượt rời khỏi trụ sở liên minh.

Khi đi ngang qua bức tường danh dự ở tầng một, Tề Hằng nhìn thấy những bức ảnh dán trên tường từ 5 năm trước.

Thiếu niên trong ảnh mặt mày trong trẻo nhưng lạnh lùng, ôm cúp biểu tình cứng ngắc, giống như rất không thích bị người vây xem chụp ảnh.

Tề Hăng nhẹ nhàng thở dài ---- Giang Thiệu Vũ từng là đối thủ mạnh nhất của anh ta.

Năm đó ACE và BM gặp nhau ở trận chung kết, trận chung kết đó đánh vô cùng kịch liệt. Trong ván đấu quyết định then chốt, tất cả đồng đội đều chết, chỉ còn lại xạ thủ của cả hai bên.

Hai người dọc đường thay đổi chỗ nấp, di chuyển nhanh chóng và cẩn thận tìm kiếm vị trí của đối phương. Đường phố địa hình phức tạp, khắp nơi đều là chướng ngại, hơi không cẩn thận sẽ bị đối phương bắn chết. Cuối cùng, hai người đồng thời tìm được cơ hội, tuy nhiên, Tề Hằng ra tay chậm hơn Giang Thiệu Vũ 0.1 giây, bị Giang Thiệu Vũ dứt khoát lưu loát bắn nổ đầu.

Tề Hằng vẫn canh cánh trong lòng, còn muốn mùa giải sau đánh lại.

Kết quả Giang Thiệu Vũ giải nghệ.

Giữa bọn họ, rốt cuộc không có cách nào phân thắng bại.

Năm đó Giang Thiệu Vũ mới 18 tuổi, Tề Hằng đã là lão tướng 21 tuổi, không lâu sau anh ta cũng giải nghệ, đến trụ sở liên minh làm việc, chậm rãi leo tới vị trí phó chủ tịch hiện giờ. Quyền hạn của anh ta ở liên minh có hạn, nhưng anh ta cũng là tuyển thủ Esport duy nhất xuất thân từ cấp cao của liên minh nên vẫn có quyền lên tiếng.

Sau khi Giang Thiệu Vũ rời đi, Thương Vương mới bắt đầu tổ chức giải thi đấu thế giới.

Mấy năm nay,  giải A-League trong nước Hoa Quốc diễn ra vô cùng náo nhiệt, cũng xuất hiện không ít tân binh thiên phú nổi bật, nhưng biểu hiện hàng năm của đội tuyển quốc gia tại giải đấu thế giới đều không được như ý muốn.

Tề Hằng rất muốn thay đổi cục diện hỗn loạn này.

Giang Thiệu Vũ là một nước cờ hiểm.

Nếu không phá vỡ thì không thể lập được. Hy vọng anh trở về, có thể hoàn toàn phá vỡ cục diện bế tắc trước mắt.

Tề Hằng ngẩng đầu nhìn ảnh chụp trên tường vinh dự, thấp giọng nói: "Tôi tin tưởng cậu nhất định có thể sáng tạo kỳ tích lần nữa, cũng không uổng công tôi luôn coi cậu là đối thủ mạnh nhất.

......

California, Hoa Kỳ.

Tuyết đọng trên đường phố còn chưa hoàn toàn tan chảy, Giang Thiệu Vũ lái xe rất chậm, lúc về đến nhà đã 11 giờ trưa. Vừa mới mở cửa, một con chó nhỏ màu nâu đáng yêu liền thân thiết nhào về phía anh.

Chú chó này được Giang Thiệu Vũ nhận nuôi vào năm anh đến California. Chó Teddy màu nâu, giống như búp bê vải lông xoăn, mỗi ngày đi theo sau mông anh vẫy đuôi, vô cùng đáng yêu dính người, ánh mắt của nó giống như hai hạt đậu màu đen, Giang Thiệu Vũ liền đặt cho nó một cái tên là Giang Đậu Đậu.

Anh đến California năm năm, Đậu Đậu theo anh chậm rãi lớn lên, bây giờ vừa vặn năm tuổi.

Giang Thiệu Vũ ôm Đậu Đậu lên, sờ sờ đầu nó, đút cho nó một chén thức ăn.

Chú ruột của anh làm việc ở California, sau khi giải nghệ Giang Thiệu Vũ được cha sắp xếp đến California nương tựa chú. Mấy năm nay, cậu vẫn ở trong căn nhà chú để đó không dùng, mỗi tuần đúng giờ đến bệnh viện khám bệnh, bình thường chơi game, dắt chó đi dạo, cuộc sống trôi qua tự do nhàn hạ.

Nếu như không phải Du Minh Tương đột nhiên gọi điện thoại tìm anh, kế hoạch ban đầu của anh là, chờ thời tiết tốt một chút, liền lái xe RV mang Đậu Đậu đi du lịch.

Hôm nay xem ra, kế hoạch du lịch phải tạm thời gác lại.

Anh phải giải quyết mọi việc ở đây càng sớm càng tốt rồi đưa Đậu Đậu về nước.

Giang Thiệu Vũ nghĩ tới đây, đầu tiên gọi điện thoại cho chú nói rõ tình huống, sau đó gọi cho bác sĩ Chu.

Chu Dương quan tâm hỏi: "Sao vậy, A Vũ?"

Giang Thiệu Vũ nói: "Bác sĩ Chu, ngày mai tôi muốn đến bệnh viện lần nữa, anh kê thêm thuốc ức chế đi. Tôi cần liều một năm, gửi vận chuyển về nước.

Thuốc ức chế của Omega mà anh đang sử dụng là thuốc tác dụng ngắn, mỗi ngày tiêm một mũi, mỗi mũi chỉ có dung lượng 1 ml, hiệu quả mạnh hơn nhiều so với thuốc ức chế một năm tiêm một lần thường thấy trên thị trường. Ống tiêm được nhà máy chế tạo đặc biệt, kim rất mảnh, tiêm bắp cũng rất thuận tiện.

Đây là đội ngũ chuyên gia trị liệu căn cứ vào tin tức tố của anh nghiên cứu chế tạo ra, không mua được ở bệnh viện khác. Cho nên anh dự định một lần mang theo lượng thuốc dùng cả một năm trở về, trực tiếp dùng máy bay gửi vận chuyển về nước.

Chu Dương nghe xong rất kinh ngạc: "Về nước? Sao đột nhiên muốn về nước?"

"Có một số việc phải trở về xử lý." Giang Thiệu Vũ hỏi: "Thuốc ức chế tôi dùng, trong bệnh viện còn hàng tồn không?"

"Có, tháng trước vừa lúc đưa tới một lô." Chu Dương dừng một chút, nói: "Cậu muốn về nước, tôi cũng không thể ngăn cản cậu. Có điều, tốt nhất cậu nên tìm một chuyên gia về phương diện pheromone trong nước, mang bệnh án về cho anh ta, sau này cũng phải kiểm tra định kỳ."

"Tôi biết rồi. Tôi có quen một bác sĩ ở trong nước." Giang Thiệu Vũ trầm mặc một lúc, nghiêm túc nói: "Bác sĩ Chu, cảm ơn vì sự chăm sóc của anh trong những năm qua."

"Đừng khách khí." Chu Dương cười nói: "Chiều mai đến bệnh viện gặp tôi, tôi sẽ mang thuốc ức chế ra khỏi hiệu thuốc trước cho cậu, nếu cần giúp đỡ gì thì cứ nói với tôi."

"Được, vậy ba giờ chiều mai tôi sẽ đến bệnh viện lấy thuốc."

Sau khi cúp điện thoại, Giang Thiệu Vũ ngồi trước máy tính mở trang web đặt vé máy bay tuần sau về nước. Sau đó xoay người đi vào bếp nấu cơm.

Mỗi buổi trưa anh đều ăn rất đơn giản, nấu một ít mì sợi, đánh một quả trứng ốp la, phối hợp với vài cọng rau xanh. Gần đây tác dụng phụ của thuốc ức chế khiến dạ dày anh vô cùng yếu ớt, ăn nhiều cũng không có cách nào tiêu hóa.

Giang Thiệu Vũ rất nhanh nấu xong mì, ngồi xuống bàn chậm rãi ăn. Đậu Đậu ở bên cạnh cùng anh, vùi đầu ăn như hổ đói gặm thịt xương trong bát.

Cuộc sống một người một chó đơn giản, cứ như vậy trôi qua năm năm.

Đáng tiếc, cuộc sống yên bình này cuối cùng vẫn bị phá vỡ.

Giang Thiệu Vũ nhìn Đậu Đậu, dịu dàng nói: "Yên tâm, anh sẽ không bỏ em, tuần sau sẽ đưa em về nước. Sau này có thể có rất nhiều người sống cùng chúng ta, em phải ngoan một chút, đừng nhảy lên nhảy xuống phá hủy căn cứ đội tuyển quốc gia."

Đậu Đậu cũng không biết nghe có hiểu hay không, kêu hai tiếng "Gâu Gâu".

Giang Thiệu Vũ tính tình lãnh đạm, đối với người bên ngoài thì thờ ơ nhưng  anh chỉ tỏ ra dịu dàng khi đối xử với chú chó con của mình. Chú chó con cũng rất gần gũi với anh, có lẽ là coi anh là cha?

Giang Thiệu Vũ nhếch khóe miệng, nhẹ nhàng xoa xoa đầu chó con, nhanh chóng dọn dẹp bàn ăn, trở lại trước máy tính, mở trang web chính thức của Thương Vương, tìm được "khu server Hoa Quốc" click download.

Nếu muốn về nước làm huấn luyện viên, trước tiên anh phải tìm hiểu một chút môi trường thi đấu hiện tại và phong cách chơi phổ biến ở Hoa Quốc.

Mấy năm nay anh vẫn luôn chơi ở server quốc tế, giao diện trò chơi tất cả đều là tiếng Anh, thật lâu không có đăng nhập vào server khu Hoa quốc. Lúc này, nhìn thông báo tiếng Trung trên giao diện tải xuống, ngược lại cảm thấy vô cùng thân thiết.

Trò chơi có mấy chục chữ G, Giang Thiệu Vũ để máy tính tự động tải xuống, xoay người đi vào phòng ngủ thu dọn hành lý. Chờ anh thu dọn xong đồ đạc muốn mang về nước, đến khi đi tới trước máy tính thì trò chơi đã cập nhật xong.

Giang Thiệu Vũ nhớ lại những acc nhỏ mà anh có trong server quốc nội, nhớ rõ có một acc nhỏ đăng ký qua email. Anh nhập mật mã tài khoản, quả nhiên thành công vào được khi I của server quốc nội.

Hình ảnh trước mắt chợt lóe, khung nhắc nhở hệ thống màu xanh mang theo cảm giác khoa học kỹ thuật hiện lên -----

"Chào mừng [Tùy Tùy Tiện Tiện] đã quay trở lại chiến trường. Bạn đã rời đi nơi này 1815 ngày, quân đoàn lính đánh thuê đã phát phúc lợi quay lại cho bạn, Vui lòng đến hộp thư kiểm tra và xác nhận!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play