Naruto tỉnh dậy, phát hiện mình đã bị trói, mỗi một ngón tay đều bị cột chặt vào cột, trong miệng nhét một vật không biết tên.

Đừng nghĩ nhiều, không phải loại vật không rõ kia ♂, chỉ là dùng để khống chế Naruto không đọc được nhẫn pháp, cũng không biết đã nhét vào miệng bao nhiêu người, nghĩ vậy khiến cậu cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Cậu khó chịu vặn vẹo thân thể mấy lần, thầm nghĩ nếu có một loại nhẫn thuật chỉ cần đọc mà phát huy tác dụng, vậy thì lập tức ăn hết miếng vải trong miệng, xem ra đây cũng là cách khiến bản thân đỡ buồn nôn hơn.

Trước mặt cậu là một cái bàn, đối diện là một ninja đeo mặt nạ, hắn gõ gõ bàn rồi nói: "Uzumaki Naruto."

Naruto gật đầu.

Người đàn ông nói: "Vì ngươi ăn cắp quyển trục phong ấn, tội của ngươi đáng bị xử tử, ngươi có gì để nói không?" Nói đến đây, hắn rút miếng vải ra khỏi miệng cậu.

Vừa lấy miếng vải ra, câu đầu tiên Naruto thốt lên: "Ngươi lừa ai đó."

Người kia: "..."

Naruto tiếp tục nói: "Là Mizuki-sensei lừa ta."

"Chuyện này ta biết, lúc ngươi bị bọn ta bắt giữ, tên đó có ý đồ đột nhập, đã bị bắt lại. Sau khi tra tấn, hắn đã khai hết." Nam nhân kia nói.

Tra tấn. Naruto lặp đi lặp lại từ này trong đầu, mục đích của hắn là để dọa cậu, nếu không sẽ chẳng ai dùng từ "tra tấn" này.

"Nếu đã biết là hắn làm, sao còn muốn xử tử ta?" Naruto nói.

"Ngươi có thể đảm bảo bản thân hoàn toàn vô tội sao?" Nam nhân cười lạnh một tiếng: "Ngươi không cần che giấu, chúng ta đã biết hết."

Naruto suy nghĩ một chút rồi nói: "Sau khi lấy được quyển trục, vì Mizuki-sensei nói với ta đó là phần thưởng cho bài kiểm tra, khi ta phát hiện ta không hiểu nội dung bên trong, liền đoán đó một nhẫn thuật cao cấp. Ta lập tức nhận ra mình bị lừa, rồi cảm thấy chóng mặt và khi rơi từ trên cây xuống thì ta liền bất tỉnh."

"Ngươi đã nhớ được nhẫn pháp trong đó."Người kia đáp trả.

"Ta không hiểu, thì nhớ để làm gì?"

"Ngươi có thể viết cho kẻ khác."

"Cho ai?" Naruto hỏi.

Đối phương trực tiếp lấy ra một vật, dùng sức ném lên trên bàn.

Là băng trán của Làng Mưa.

Cánh tay của Naruto khẽ run lên.

"Chúng ta tìm thấy thứ này trong nhà ngươi, giải thích đi, Uzumaki Naruto." Người đàn ông tiếp tục hỏi: "Nếu là trong chiến tranh, ta có thể trực tiếp dùng thứ này làm bằng chứng cho việc cậu hợp tác với kẻ thù."

Naruto nghiêm túc nói: "Nếu như ta có mục đích trộm quyển trục cho kẻ thù, vậy ta liền trực tiếp đưa nó cho bọn chúng, mà không ngu ngốc để bị các ngươi bắt được."

"Cũng có thể ngươi cảm thấy không thể giao nó cho bọn chúng, cho nên mới giả vờ như mình vô tội, rồi tiếp tục làm gián điệp ở Konoha." Hắn nói.

Không thể giải thích được chuyện băng trán của Làng Mưa.

Vì nó là một cái mới tinh, chưa từng được dùng qua.

Nếu như nó đã từng bị sử dụng, vậy cậu có thể lấy lý do là nhặt được, thế nhưng...

"Ở học viện, ta cũng là một người có thành tích." Naruto nói: "Nếu ta thật sự là gián điệp, cũng sẽ không phô trương như vậy, càng sẽ không làm những trò nghịch ngợm kia."

"Có lẽ bởi vì ngươi quá thông minh."

"Cưỡng từ đoạt lý."

"Hơn nữa, ngươi mới mười một tuổi, ngươi không cảm thấy mình trưởng thành quá mức sao?" Đối phương nói: "Mười một tuổi, một đứa trẻ không có kinh nghiệm làm sao có thể bình tĩnh khi đối mặt với chuyện này? Mọi thứ đều quá đáng ngờ."

"Ngươi hoàn toàn không biết gì về ta." Naruto cười khẩy: "Ngươi nghĩ ta đã phải trải qua những gì?"

"Ngươi cho rằng bị bắt nạt một lần là trải qua gian khổ sao?" Nam nhân cười lạnh nói.

Naruto không nói gì.

"Ta đã xem qua hồ sơ của ngươi, ngươi là cô nhi đúng không?" Nam nhân tiếp tục nói: "Ta không biết cha mẹ ngươi là ninja của làng nào, vì động cơ gì đưa ngươi tới Konoha, nhưng ngươi đã rơi vào tay ta, thì ta sẽ khiến ngươi phải nói ra toàn bộ sự thật."

Trong tay hắn xuất hiện một thanh kunai, ngay sau đó cắm nó thật mạnh xuống mặt bàn rồi nói: "Ta đảm bảo, đây sẽ là chuyện khó quên nhất của ngươi đó, Uzumaki Naruto."

"Cha mẹ của ta là ai?" Naruto ngơ ngác nói: "Ngươi có thể hỏi Hokage Đệ tam, ngài ấy biết."

"Đừng có kéo dài thời gian, ở chỗ ta không có tác dụng đâu."

"Vậy là ngươi định dùng hình với ta?"

Người nọ không nói gì, hắn rút kunai lên, chỉ thẳng vào mắt của Naruto: "Con ngươi thật đẹp, làm ta nhớ đến một vị tiền bối mà ta kính trọng trước đây, không biết dùng kunai đâm vào sẽ có cảm giác gì?"

Đôi mắt của Naruto từ từ biến thành màu đỏ, con ngươi dựng đứng như của dã thú, lúc này khí tức trên người cậu hoàn toàn thay đổi, ngay cả giọng nói cũng trở nên khàn đặc: "Ngươi cứ thử xem."

2.

Khi Hokage Đệ tam và đội của ông đến nơi thì đã quá muộn, tổng bộ của [Root] đã trở nên hỗn loạn, mà bên trong truyền ra tiếng gầm gữ của dã thú.

Jinchūriki của Cửu Vĩ đã mất kiểm soát.

Lời này cứ thế mà quanh quẩn trong đầu bọn họ.

"Mau gọi Kakashi!" Hokage đại nhân quát lớn.

Kakashi vừa lao tới, Sarutobi nghiêm túc nói: "Kakashi, chỉ có Sharingan của ngươi mới có thể khống chế nó."

"Là ninja của Konoha, nguyện cống hiến vì Konoha." Kakashi dứt khoát nói tiếp: "Nếu tôi không trở về, xin đại nhân nhanh chóng sơ tán mọi người."

"Mau đi!"

Kakashi hít sâu một hơi, chậm rãi kéo mặt nạ xuống, lộ ra con mắt Mangekyou Sharingan, sau đó một mình đi vào trong.

Nửa giờ sau, Kakashi người đầy vết thương ôm Naruto từ trong bóng tối đi ra. Cậu đã hôn mê, thế nhưng mắt trái không ngừng chảy máu, có lẽ đã mù.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play